Trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu đã trối lại cho các môn đệ Người lời tâm huyết sau đây: “Thầy ban cho các con một điều răn mới là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các con” (Ga 13,34).
Lời
tâm huyết trên đây cũng đã được Chúa trao cho tôi, khi Người trao cho
tôi trọng trách Giám mục, trong ngày lịch sử 30 tháng 4 năm 1975.
Từ
ngày đó đến hôm nay (30.4.2012) đã được 37 năm. Trên suốt chặng đường
dài đó, tôi đã luôn luôn gắn bó với điều răn mới, mà Chúa trao ban.
Hôm nay, để tạ ơn Chúa và cũng để cám ơn Hội Thánh, tôi xin chia sẻ vài cảm nghiệm về sự gắn bó của tôi với điều răn mới.
Cảm nghiệm thứ nhất là cảm thấy mình rất yếu đuối trong việc thực thi điều răn mới.
Đối
với tôi, yêu thương như Chúa yêu thương đòi một sự tái sinh. Tôi phải
được sinh lại trong sự sống của Chúa Giêsu. Để rồi, mọi lời nói của tôi,
mọi việc làm của tôi, mọi thái độ của tôi, mọi chọn lựa của tôi đều
phải gắn kết mật thiết với Chúa Giêsu. Có như thế, tôi mới yêu thương
được như Chúa yêu thương.
Thế nhưng, sự tái sinh đó không cất khỏi tôi những yếu đuối. Để diễn tả tình trạng này, tôi xin được nói như thánh Phaolô xưa: “Sự thiện tôi muốn, thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, thì tôi lại cứ làm” (Rm 7,19). Cảm nghiệm về sự yếu đuối của mình giúp tôi khiêm nhường cầu nguyện.
Cảm nghiệm thứ hai là cảm thấy mình được Chúa yêu thương.
Tôi
cảm thấy rất rõ tình yêu Chúa dành cho tôi là vô cùng lớn lao. Mặc dầu
tôi rất yếu đuối, Chúa vẫn yêu thương tôi. Tôi cảm nhận được tình yêu
ấy, ở sự Chúa tha thứ cho tôi, Chúa kêu gọi tôi, Chúa sai tôi đi, Chúa
nâng đỡ tôi. Tình yêu Chúa là món quà tặng nhưng không. Khi đón nhận
tình yêu Chúa, tôi như nhìn thấy hai vực thẳm. Vực thẳm thứ nhất là
những yếu đuối của tôi. Vực thẳm thứ hai là tình yêu thương xót Chúa.
Vực thẳm thứ hai này rộng mênh mông như biển cả, luôn như muốn tràn vào
vực thẳm những yếu đuối của tôi, để rửa sạch. Cảm nghiệm về sự được Chúa
yêu thương giúp tôi tin tưởng phó thác nơi Chúa.
Cảm nghiệm thứ ba là cảm thấy Hội Thánh gồm những người cũng yếu đuối, mà vẫn được Chúa thương.
Càng
phục vụ, tôi càng nhận ra thực tế cụ thể về Hội Thánh. Đó là không phải
mọi người trong Hội Thánh đều ưu tú, đều trọn lành. Thế mà, Chúa vẫn
yêu thương Hội Thánh. Tôi cũng phải bắt chước Chúa mà yêu thương Hội
Thánh, mặc dầu trong Hội Thánh không thiếu những yếu đuối. Cảm nghiệm
này giúp tôi biết gần gũi hơn với những người tội lỗi, như lời Chúa
phán: “Ta không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi” (Mt 9,13).
Cảm nghiệm thứ bốn là cảm thấy Chúa nơi những người nghèo khổ, bé mọn.
Khi gặp những người nghèo khổ, bé mọn, hoặc chỉ nghĩ đến họ mà thôi, tôi tự nhiên như nghe tiếng Chúa nói với tôi: “Mỗi lần các con làm việc lành cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các con đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40).
Tôi
đọc Lời Chúa trên thân phận những người nghèo khổ. Hơn thế, tôi như
nhìn thấy Chúa trong những người bé mọn. Cảm nghiệm đó thường làm tôi
ray rứt. Bởi vì, nghe được tiếng Chúa gọi và thấy được Chúa đợi chờ nơi
những người nghèo khổ, mà không trả lời, thì có lỗi. Nhưng trả lời thế
nào, đó là lựa chọn không dễ chút nào. Cảm nghiệm này giúp tôi thêm tỉnh
thức.
Cảm nghiệm sau cùng là cảm thấy mọi tự do đều rất mạnh.
Bốn
cảm nghiệm tôi trình bày vắn tắt ở trên đều được tôi coi là những ơn
Chúa ban. Đó là những chất liệu tốt, để tôi dùng, mà xây dựng những lựa
chọn cụ thể. Khi xây dựng những lựa chọn cụ thể, Chúa không hiện ra chọn
thay cho tôi. Trái lại Chúa để tôi tự do. Nơi tôi cũng như nơi mọi
người, sự tự do là một quyền lực rất lớn, rất mạnh. Với sự tự do đó, tôi
có thể chọn lựa theo ý riêng. Và cho dù tôi có lựa chọn đúng, thì lựa
chọn đó cũng có thể bị những tự do khác chống đối. Ngay khi muốn chọn
lựa đúng và thực hành chọn lựa ấy, tôi cũng phải nhọc nhằn phấn đấu với
chính sự tự do của mình.
Với
những cảm nghiệm trên đây, tôi xin kết luận thế này: Con đường sống yêu
thương có rất nhiều hiểm trở. Kẻ quyết tâm đi vào con đường đó, phải dự
trữ trong trái tim mình thực nhiều tình yêu Chúa. Nếu chẳng may, trái
tim bị cạn kiệt tình yêu Chúa, người thiện chí đến mấy cũng khó vượt qua
được những bất ngờ đau đớn thường xảy ra trên đường yêu thương.
Vì thế, chúng ta nên luôn nhớ thực hành thường xuyên lời Chúa căn dặn: “Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy” (Ga 15,9). Amen.
Gm GB Bùi Tuần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét