Tiếng chuông
đồng hồ báo thức làm tôi thức giấc sau một giấc ngủ không thoải mái. Dù có
tiếng chim buổi sáng líu lo ngoài kia và ánh nắng sáng chiếu sau tấm màn, tôi
vẫn miễn cưỡng ra khỏi giường.
Tôi nhủ
thầm: “Trách nhiệm réo gọi”. Tôi biết đã đến giờ đánh thức các con dậy
đi học. Xuống bếp chuẩn bị bữa ăn sáng, tôi nhận ra tính cáu kỉnh của mình là
hậu quả của việc tôi khó chịu với đứa con trai tên Michael 10 tuổi của mình từ
hôm trước. Đến khi nào nó mới biết vâng lời tôi? Và tại sao nó cứ phạm đi phạm
lại một lỗi đó? Có lẽ tôi “bó tay”! Nhìn đồng hồ, tôi biết tôi nên đánh thức cả
nhà dậy.