21. Chúng ta hãy trông cậy vào Đức Mẹ Thu Lôi!
22. Cử chỉ của chú chẳng khác chi cử chỉ của cái thằng vô ơn độc ác kia không?
23. Một tờ trối làm bỡ ngỡ
24. Linh mục là con người của đức tin
25. Đức tin của con quý hơn mạng sống của con nhiều!
26. Khoa học gia khét tiếng Ampère tin Chúa
27. Khoa học gia khét tiếng Volta tin Chúa
28. Một người tội lỗi nhất !
29. Rước Chúa Giêsu Thánh Thể mà không qua lớp Vỡ Lòng tại giáo xứ
30. Tình vợ chồng mặn nồng: chồng luôn nghĩ đến vợ!
22. Cử chỉ của chú chẳng khác chi cử chỉ của cái thằng vô ơn độc ác kia không?
23. Một tờ trối làm bỡ ngỡ
24. Linh mục là con người của đức tin
25. Đức tin của con quý hơn mạng sống của con nhiều!
26. Khoa học gia khét tiếng Ampère tin Chúa
27. Khoa học gia khét tiếng Volta tin Chúa
28. Một người tội lỗi nhất !
29. Rước Chúa Giêsu Thánh Thể mà không qua lớp Vỡ Lòng tại giáo xứ
30. Tình vợ chồng mặn nồng: chồng luôn nghĩ đến vợ!
Năm
1861, một luồng sét mạnh đánh vào phòng ngủ của linh mục Bosco: đồ đạc trong
phong bị hư hại hết, còn ngài thị bị đánh vất xuống đât, bất tỉnh. Sét còn đánh
vào phòng các em lưu trú. Giây điện bị đứt, vách nứt, bụi lấm. Tối om. Các em
hét vang trời nhưng ngài không nghe vì bất tỉnh.
Khi
tỉnh lại, linh mục Bosco lồm cồm bò dậy, cầm đèn đi đến phòng các em. Ngài cười
và nói: “Các con đừng sợ! Trên trời, có một Người Cha rất tốt lành và có một
Người Mẹ rất tốt lành đang lo lắng cho chúng ta.”
Các
em an tâm. Linh mục Bosco cầm đèn đi soi. Ngài thấy đổ nát hết, chỉ còn cây nho
là không bị sét đáng. Ngài liền nói lời cám ơn Chúa và vâng theo ý Chúa: “Deo
gratias! Sicut Dimino placuyiut! Sit Nomen bêndictum!” – “Tạ ơn Chúa! Xin vâng
theo thánh ý Chúa! Xin cho danh Chúa được cả sáng!”
Sét
đâu chịu thua linh mục Bosco. Sét đánh thêm một lần thứ hai. Sét còn đánh thêm
một lần thứ ba nữa.
Thấy
sét đánh đến lần thứ ba, ai ai cũng đề nghị cha Bosco hãy mau mau làm gấp một
cái thu lôi và đặt trên nóc nhà cao để chống sét. Linh mục Bosco bằng lòng
ngay.
Và
mặc dù không tin dị đoan và không có thái độ phản khoa học, linh mục Bosco ôm
tượng Đức Mẹ, leo lên đặt trên nóc nhà.
Sau
khi đặt xong bức tượng Đức Mẹ trên nóc nhà, linh mục Bosco leo xuống, quy tụ
các em lại dưới sân và cùng với các em ngước mắt lên nhìn Mẹ. Ngài cầu nguyện
tự phát như sau:
-
“Lạy mẹ Thu Lôi, Mẹ đã ba lần gìn giữ chúng con khỏi bị sét đánh chết. Chúng
con trông cậy vào Mẹ!”
Và
linh mục Bosco mĩm cười nói với các em của mình:
-
“Chúng ta hãy trông cậy vào Đức Mẹ Thu Lôi!”
Người
kia chê bai bạn mình vì bạn mình giữ ngày Chúa Nhựt. Người bạn nầy liền trả
lời:
-
“Nếu tôi có 7 đồng, tôi ra đường gặp một người ăn mày xin tôi, tôi cho anh ta
sáu đồng, chú nghỉ sao?”
-
“Anh thật đại độ đáng khen, và người ăn mày kia chắc phải cám ơn anh lắm.”
-
“Đúng! Nhưng nó lại vật cổ tôi xuống, móc lấy thêm một đồng nữa, thì anh nghỉ
sao?”
-
“Cái thằng khốn nạn! Nó đáng chết!”
Người
bạn liền cắt nghĩa:
-
“Nầy nhé, đó là câu truyện của ngày Chúa Nhựt: Chúa cho chú sáu ngày làm việc,
Chúa chỉ giữ lại cho Ngài một ngày Chúa Nhựt. Thế mà chú không biết ơn Chúa,
không tôn trọng ý của Chúa, cướp ngay cả ngày Chúa Nhựt là ngày của Chúa. Cử
chỉ của chú có khác chi cử chỉ của cái thằng vô ơn độc ác kia không?”
Một
thanh niên kia không ân cần săn sóc cha mẹ mình vì thấy cha mẹ mình nghèo. Trái
lại, anh ta ân cần lui tới săn sóc ông cậu vì thấy ông cậu nầy giàu.
Khi
ông cậu qua đời, người thanh niên nầy vui mừng vì tin chắc thế nào cũng được
ông cậu trối cho một phần gia tài.
Khi
đọc tờ trối, người thanh niên nầy liền hỡi ôi. Trong tờ trối có nói rằng: cậu
trối cho cháu ba trăm đồng để mua một cuốn giáo lý mà học biết bổn phận phải
sống hiếu thảo với cha mẹ mình.
Năm
1866, Nhà Nước Italia muốn linh mục Bosco đứng ra làm trung gian giữa Chính
Quyền và Tòa Thánh để giải quyết những vấn đề gây khó khăn cho đôi bên.
Dịp
nầy, linh mục Bosco liền nói lên lập trường rõ ràng của linh mục :
"
Xin hãy biết rằng linh mục Bosco là linh mục tại bàn thờ, linh mục nơi tòa giải
tội, linh mục giữa các thiếu niên, linh mục tại Tôrinô cũng như tại Firenxê,
linh mục trong nhà có người nghèo khổ sinh sống, cũng như linh mục trong đền
vua và trong tòa nhà bộ trưởng ”.
Với
những lời thẳng thắn và dài dòng như trên, linh mục Bosco chỉ muốn nói một điều
về linh mục : Linh mục là con người đặc biệt của Đức Tin, nghĩa là con người
đặc biệt của CHÚA GIÊSU.
Kỳ
Giáo Hội Mể Tây Cơ bị bách hại, người ta thấy quân nghịch đạo cột sau xe ôtôi
một chàng thanh niên. Chàng nầy chỉ có một tội: không chịu bỏ Đạo, không chịu
từ chối đức tin của mình.
Xe
ôtô lăn bánh mạnh và nhanh trên con đường gồ ghề. Chàng hnah niên công giáo nầy
cắn răng lại. Thịt chàng nát bầm. Máu tuôn ra lai láng. Bùn và đất lấp phủ cả
mặt mũi.
Bổng
tiếng phanh rít lên và xe ôtô dừng phắt lại. Quân nghịch đạo nhảy xuống xe, lấy
gươm dí vào đầu chàng thanh niên nầy và la lên một cách tức tối:
-
“Mầy hãy nói đí: đả đảo Giêsu Kitô! Nếu không, mầy sẽ chết!”
Nghe
tiếng rộn ràng trước cửa nhà, một người đàn bà vội chạy ra. Bà như điên lên khi
thấy con trai yêu quý của mình phải bị hành hạ quá sức dã man. Nhưng để bảo vệ
đức tin của con mình, bà mẹ anh hùng nầy liền liều mình xông vào giữa đám lính,
đến quỳ bên cạnh con đang hấp hối. Bà vừa khóc, vừa ôm đầu con, vừa nói rõ từng
tiếng bên tai con:
-
“Con ơi, con đừng bỏ Chúa nhé! Con đừng bỏ đức tin của con nhé! Đức tin của con
quý hơn mạng sống của con nhiều!”
Người
con liền gật đầu và chết trong tay mẹ mình, trước mặt đám quân lính độc ác,
nghịch đạo, đang ngơ ngác, không hiểu vì sao hai mẹ con nầy lại anh dũng đến
thế!
Ai
dùng điện, ai dùng bình điện mà lại không biết đến Ampère?
Ampère,
nhà vật lý điện học danh tiếng người Pháp, chiều nào cũng đến Nhà Thờ Đức Bà ở
Pari để quỳ lần hột trước Mình Thánh Chúa.
Một
sinh viên kia chống đối đức tin của người công giáo. Anh ta luôn huênh hoang
tuyên bố những điều nghịch đạo. Ngày kia, khi nhìn thấy nhà khoa học danh tiếng
Ampère nầy đang quỳ cầu nguyện và lần hột trong Nhà Thờ Đức Bà ở Pari, anh ta
cứng họng, khiếp đảm và không còn dám tuyên bố điều gì nghịch đạo Công giáo
nữa.
Khi
nằm trên giường bệnh gần chết, Ampère được một nữ tu đọc cho nghe một đoạn sách
Gương Phước. Ông thú thật với nữ tu nầy: "Thưa chị, tôi đã thuộc lòng cả
cuốn sách Gương Phước nầy rồi ”.
Ai
dùng điện, ai dùng bình điện, ai dùng pin mà lại không biết đến Volta?
Volta,
nhà vật lý danh tiếng người Italia, đã phát minh ra "pin”.
Khi
nghe có bạn khoa học gia của mình hồ nghi về sự "có Chúa”, ông liền mạnh
mẽ nói rằng: "Khoa học chỉ làm cho tôi thấy Chúa hiện diện khắp nơi.
Nguyên Nhân tiên khởi, Đấng Ra Luật không sai lầm, Đấng Tạo Hóa, Lý Do cuối
cùng của tất cả: đó là CHÚA.”
Volta
là giáo lý viên. Ông rất thích dạy giáo lý cho trẻ em. Tại nhà thờ Cômô, ở bắc
nuớc Italia, nơi sinh quán của ông, có bia ghi: "Nơi đây, Alessandro Volta
đã được rửa tội và đã từng đứng đây dạy giáo lý”.
Trong
cơn hấp hối, thánh Đa Minh, đấng sáng lập Dòng Đa Minh, nói với các thầy:
"Cha không hiểu tại sao Chúa không giáng lửa xuống thiêu đốt làng mạc nầy
vì nó đang chứa một người tội lỗi nhất trong thiên hạ?”
Các
thầy ngơ ngác nhìn nhau.
Một
thầy cúi xuống sát tai thánh Đa Minh, hỏi: "Lạy Cha thánh, xin cha cho
chúng con biết người tội lỗi ấy là ai để chúng con tìm cách đưa họ về đàng
lành."
Thánh
Đa Minh bình thản trả lời, từng tiếng rõ : "Người tội lỗi ấy, chính là
cha."
Các
thầy lại càng ngẩn ngơ, không hiểu được ý của Đấng sáng lập dòng mình. Thánh Đa
Minh liền giải thích : "Nếu có một người nào tội lỗi nhất trong thiên hạ,
mà được ơn Chúa dồi dào như cha xưa nay, thì người đó sẽ nên thánh bằng mấy
ngàn lần cha đây!”
Đây
là truyện một em nhỏ, tuy chưa qua lớp Vỡ Lòng tại giáo xứ, nhưng vẫn được Đức
Thánh Cha cho rước lễ lần đầu.
Trong
một buổi triều yết, thấy một người cha dắt một đứa con nhỏ bốn tuổi, Đức Thánh
Cha Piô X hỏi và biết rằng em nhỏ nầy chưa được rước Chúa Giêsu Thánh Thể. Ngài
liền hỏi em nầy hai câu giáo ly.
Câu
thứ nhất: "Con có biết rước lễ là rước ai không?” Em nhỏ đáp ngay:
"Dạ, rước Chúa Giêsu Kitô."
Câu
thứ hai: "Con có biết Chúa Giêsu Kitô là ai không?". Em nhỏ đáp liền:
"Dạ, là Đức Chúa Trời."
Đức
Thánh Cha sung sướng xoa đầu em bé và nói với người cha một câu làm mọi người
hiện diện sửng sốt: "Ngày mai, khi Cha cử hành Thánh Lễ, ông đem con đến
để Cha cho em rước Chúa.”
Năm
1901, tổng thống Mỹ Mac Kinley bị ám sát. Ông sắp chết. Tay ôm lấy vết thương,
ông thì thào những lời cuối đời: “Hãy tin cho vợ tôi biết nhưng hãy tin cho
thật khéo… vợ tôi, giờ đây, đang ngủ.”
Linh mục Emanuel Nguyễn Vinh Gioang (Nguồn
vietcatholic.net)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét