Lời Chúa: Ga 17, 11b-19
Khi ấy, Đức Giêsu
ngước mắt lên trời và cầu nguyện rằng: “Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn
đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta. Khi còn ở
với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh
giữ, và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm
lời Kinh Thánh. Bây giờ, con đến cùng Cha, và con nói những điều này lúc còn ở
thế gian, để họ được hưởng trọn vẹn niềm vui của con. Con đã truyền lại cho họ
lời của Cha, và thế gian đã ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như
con đây không thuộc về thế gian. Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng
xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần. Họ không thuộc về thế gian cũng như con đây
không thuộc về thế gian. Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự
thật. Như Cha đã sai con đến thế gian, thì con cũng sai họ đến thế gian. Vì họ,
con xin thánh hiến chính mình con, để nhờ sự thật, họ cũng được thánh hiến”.
Nhiều
năm đằng đẵng trôi qua, tôi thực sự xa quê, xa hẳn tình thương gia
đình, nhất là tình thương cha nghiêm mẹ hiền, khối tình thiêng liêng ấy
cao cả đến nỗi nếu thiếu tình thương đó thì tôi không thể sống nổi đến
ngày nay.
Tôi
hân hạnh thuộc về Giáo Hội mà người ta ghét. Đã hẳn, người nhận biết
bản tính thần linh của Giáo Hội thì yêu Giáo Hội. Nhưng người tưởng Giáo
Hội là lỗi thời, lạc hậu, dị đoan, ma thuật thì ghét Giáo Hội. Người
chịu ơn thiêng liêng của Giáo Hội thì mến Giáo Hội là Mẹ vậy. Các kẻ
khác thì xua đuổi Giáo Hội, hoặc ít là làm ngơ vậy. Các môn phái chia rẽ
nhau về nhiều điều, nhưng hợp nhau trong việc coi Giáo Hội là kẻ thù
chung.
.jpg)