Tài
liệu làm việc của Thượng Hội Đồng về Tân Phúc Âm Hóa vừa được công bố gần đây
tại Vatican, đã chính thức đưa ra câu định nghĩa sau đây về dự án cấp thiết này
của Giáo Hội ngày nay.
Tài liệu cho rằng dù là một trong nhiều dự án nổi danh của Giáo
Hội, nhưng “tân phúc âm hóa”, cho đến nay, vẫn còn là một biểu thức và một quan
niệm tương đối mới trong nhiều giới của Giáo Hội. Thành thử nghĩa của hạn từ
này, đối với họ, vẫn còn mù mờ, chưa chính xác. Thoạt đầu được Đức GH Gioan
Phaolô II đưa ra nhân dịp chuyến tông du của ngài tại Ba Lan (1), mà không kèm
theo một nhấn mạnh hay một ý niệm đặc thù nào về vai trò tương lai của nó, “tân
phúc âm hóa” sau đó đã được sử dụng lại với một sức sống mới trong Huấn Quyền
của Đức Thánh Cha dành cho các giáo hội Châu Mỹ La Tinh. Ngài dùng hạn từ này
để đánh thức một lần nữa và thúc đẩy các cố gắng mới đối với các sáng kiến
truyền giáo và phúc âm hóa tại lục địa này. Về phương diện này, ngài nói với
các giám mục Châu Mỹ La Tinh rằng: “việc tưởng niệm nửa thiên niên kỷ phúc
âm hóa này sẽ có ý nghĩa đầy đủ nếu, trong tư cách giám mục, cùng với các linh
mục và giáo dân của chư huynh, chư huynh dám chấp nhận nó làm việc dấn thân của
mình, một cuộc dấn thân không phải để tái phúc âm hóa mà đúng hơn để tân phúc
âm hóa; mới (tân) trong nhiệt tình, phương pháp và biểu thức của nó” (2).