80. Xin vâng theo thánh ý Chúa là khoẻ
nhất!
81. Lễ Chúa Giêsu Kitô Vua
82. Chúa Giêsu Kitô là Vua lạ lùng
83. Vua Giêsu Kitô đăng quang trong hồi Thương Khó.
84. Kẻ thù của Vua Giêsu
85. Sức mạnh của Thánh Giá là vô địch!
86. Một nữ tu làm cho một toán lính không còn kể chuyện tục tĩu nữa
87. Hiện tại quá tốt đẹp trước mắt người có đức tin
88. Bạn độc nhất của linh mục
89. Mỗi người chúng ta là dụng cụ Chúa dùng để lo cho người khác
82. Chúa Giêsu Kitô là Vua lạ lùng
83. Vua Giêsu Kitô đăng quang trong hồi Thương Khó.
84. Kẻ thù của Vua Giêsu
85. Sức mạnh của Thánh Giá là vô địch!
86. Một nữ tu làm cho một toán lính không còn kể chuyện tục tĩu nữa
87. Hiện tại quá tốt đẹp trước mắt người có đức tin
88. Bạn độc nhất của linh mục
89. Mỗi người chúng ta là dụng cụ Chúa dùng để lo cho người khác
Một người cha gả hai đứa con gái cho hai người đàn ông kia, một người làm
ruộng, một người đi buôn.
Khi đến thăm gia đình người con gái lấy chồng làm ruộng, thì hai vợ chồng gia
đình làm ruộng nầy xin cha cầu nguyện cho họ được trời mưa.
Khi đến thăm gia đình người con gái lấy chồng đi buôn, thì hai vợ chồng gia
đình đi buôn nầy xin cha cầu nguyện cho họ được trời nắng.
Người cha không biết sao mà nhận lời, nên kết luận: "Cha chỉ xin cho các
con biết vâng theo thánh ý Chúa là khoẻ nhất!"
Một kẻ kiêu ngạo kia quả quyết: "Chúng ta đã tiêu diệt được tất cả các vua
trên mặt đất nầy rồi. Giờ đây, chúng ta hãy tiêu diệt Chúa là vua trên trời
".
Thế là có nhiều kẻ ùa nhau chủ trương tiêu diệt Thiên Chúa, trục xuất Thiên
Chúa ra khỏi các linh hồn, ra khỏi các gia đình, ra khỏi xã hội, ra khỏi quốc
gia. Nhưng họ vẫn thất bại. Vì sao? Vì trong khi họ thay nhau chết, nằm thúi
tha và bị tan rã trong mồ, thì Chúa Giêsu Kitô, Con của Thiên Chúa, đã tung mồ
sống lại, vẫn hằng sống, và ngôi báu của Ngài vẫn tồn tại cho đến ngày hôm nay,
và cho đến tận thế.
Để phản lại chủ trương vô thần nầy, ngày 11 tháng 12 năm 1925, Đức Giáo Hoàng
Piô Thứ Mười Một đã lập lễ kính CHÚA GIÊSU KITÔ VUA.
Đức Giáo Hoàng muốn nhắc nhở cho mọi người biết rằng: Chúa Giêsu Kitô, Con của
Thiên Chúa, và là Thiên Chúa thật, chính Ngài là Vua vũ trụ, Vua muôn loài,
không những là Vua của từng cá nhân, của từng gia đình, nhưng còn là Vua của
tất cả mọi người, của tất cả mọi dân tộc. Vương quyền của Ngài chi phối tất cả
trần gian, mặc dầu vương quyền nầy là linh thiêng và không lệ thuộc vào gian
trần nầy.
- Vua dẹp loạn bằng cái chết của mình: "Máu Thầy đổ ra để cho muôn người
được tha tội" (Mt 26,28),
- Vua rất khiêm nhượng: "Hãy học với tôi vì tôi có lòng khiêm nhượng"
(Mt 12,29),
- Vua rất khó nghèo: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người
không có chỗ tựa đầu" (Mt 8,20),
- Vua rất bình dân: "Nhiều người thu thuế và người tội lỗi kéo đến, cùng
ăn với Người và các môn đệ " (Mt 9,10),
- Vua đem lại bình an từ trên tròi xuống cho loài người: "Thầy để lại bình
an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con " (Ga 14,27).
Quân dữ bắt Chúa Giêsu ngồi trên một bệ đá, giả đò quỳ lạy ông vua lạ lùng nầy.
Quân dữ khoác cho Chúa Giêsu một chiếc áo choàng đỏ, xỉ vả, khạc nhổ, dày xéo
ông vua dại dột nầy đang thinh lặng không nói ra một lời.
Quân dữ bắt Chúa Giêsu đội một mão gai để chỉ đây là một vì vua đau khổ : vua
mà bị trói, bị đánh đòn, bị kéo lê từ tòa án nầy đến tòa án khác, bị đày lên
Núi Sọ, bị đóng đinh chết trên thập giá.
Quân dữ cho Chúa Giêsu cầm một cây gậy nứa để nhạo báng một ông vua bất lực,
khó nghèo, không có thần dân đến giúp đỡ, không có quân đội đến tiếp cứu.
Quân dữ treo Chúa Giêsu trên thập giá, có khắc chữ: "Giêsu Nadarét, Vua
dân Do Thái", rồi đứng dưới mà nhạo báng ông vua lạ lùng nầy: vua dại dột,
vua đau khổ, vua nhục nhã.
Nhưng những lời nhạo báng nầy lại là sự thật: Chúa Giêsu Kitô, chính là Vua !
Ba ngày sau khi chết, Chúa Giêsu tung mồ, sống lại sáng láng, thắng trận ma
quỷ, thắng trận tội lỗi, đè bẹp sự chết, và lên trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha,
cai trị muôn loài, muôn vật. Và thánh Phaolô cung kính nói về Chúa Giêsu Kitô :
"Khi vừa nghe Danh Thánh Giêsu, cả trên trời lẫn dưới đất, và ngay trong
nơi âm phủ, mọi vật đều phải bái quỳ " (Pl 2,10).
Có nhiều kẻ khiếp sợ ngôi vua của Chúa Giêsu. Và họ tìm đủ cách để ngăn trở
Nước của Chúa Giêsu lập.
Trước hết, là ma quỷ. Ma quỷ là kẻ thù không đội trời chung của Chúa Giêsu vì
chúng muốn một mình thống trị thế gian và lôi kéo mọi người xuống hỏa ngục để
làm nô lệ chúng trong sự khốn nạn đời đời.
Sau ma quỷ, là những kẻ nghịch Đạo, chống Đạo, lơ Đạo, bỏ Đạo, chối bỏ Thiên
Chúa, vì họ chỉ muốn xây dựng một nước trần gian mà không có Chúa.
Cha Jandel, dòng Đa-Minh tại Lyon, được một người thách đố đem Thánh Giá đến
đuổi quỷ trong cuộc họp hằng đêm của những kẻ bán linh hồn cho quỷ vì ông nghe
cha giảng rằng: "Sức mạnh Thánh Giá là vô địch".
Thấy mình cần phải suy nghĩ nhiều và cần phải cầu nguyện nhiều đối với lời
thách đố nầy, cha xin đợi ba ngày để trả lời.
Cha đệ trình lời thách đố nầy lên Đức Hồng Y De Bonald ở Lyon để xin ý kiến. Đức
Hồng Y họp bàn với với các nhà thần học trong giáo phận, và cuối cùng, chấp
thuận cho phép cha Jandel đi đuổi quỷ.
Cha mặc đồ thường phục nhưng dấu cây Thánh Giá trong ngực.
Khi vào nhà họp ban tối, cha thấy quỷ hiện ra rõ ràng. Cha cầm Thánh Giá đưa
lên làm một hình Thánh Giá. Một tiếng nổ lớn vang lên. Điện tắt. Quỷ biên mất.
Và sau đó, cha kể, người thách thức đã từ bỏ ma quỷ để tin theo Chúa Giêsu.
Trong trận chiến tranh Pháp-Phổ (1870), khi vây hãm thành Strasbourg, một số
lính Đức bị thương và được đưa vào một bệnh viện dã chiến. Nữ tu Judith săn sóc
toán binh sĩ bị thương nầy.
Chị
nêu cao gương tận tụy hy sinh đối với họ. Toán binh sĩ nầy cảm phục chị nữ tu
nầy, ngay cả kẻ đanh đá nhất.
Ngày kia, một binh sĩ trong toán nầy kể một câu chuyện tục tằn thô lỗ. Các binh
sĩ khác thích thú và cười ồ lên rộn ràng. Bỗng cửa phòng mở ra. Nữ tu Judith
xuất hiện. Mọi người im lặng. Nữ tu đau đớn nhìn từng người một, rồi lặng lẽ
cầm lấy Thánh Giá mang trên ngực, đưa lên hôn Chúa với nước mắt lăn xuống trên
gò má. Rồi, nữ tu lặng lẽ ra khỏi phòng, đóng cửa lại, không nói một lời nào.
Thật giống như một cuộc hiện ra. Toàn phòng im lặng một lúc lâu. Sau đó, một
tiếng hối hận nỗi lên: "Chúng ta kể chuyện tục tĩu, còn nữ tu thì chảy
nước mắt hôn Chúa Giêsu trên Thánh Giá để xin tha tội cho chúng ta." Và kể
từ đó, đám lính nầy không còn kể chuyện gì tục tĩu cho nhau nghe nữa.
Nhiều năm sau, người lính nói lên câu bênh vực nữ tu nầy, thú nhận: "Mỗi
lần tôi bị cám dỗ kể một câu chuyện gì tục tĩu, tôi liền nhớ đến nữ tu Judith
và Cây Thánh Giá, và tôi không còn kể chuyện gì tục tĩu nữa."
Với con mắt đức tin, chúng ta thấy hiện tại đầy tốt đẹp, đầy hấp dẫn vì mọi cái
đang xảy đến, đều do Chúa đầy yêu thương an bài sắp đặt: tất cả đều là hồng ân
của Chúa ban, "Tout est grâce!".
Một họa sĩ kia đi nghĩa vụ quân sự. Anh phụ trách một trục giao thông trên
đường xe lửa. Ngày nào, anh họa sĩ nầy cũng ngồi trên đường rầy, say mê nhìn
cảnh vật xung quanh. Những em chăn trâu chăn bò gần đó thường đến hỏi anh:
"Anh thấy gì mà say mê đến thế! Chúng em chỉ thấy toàn trâu, toàn bò, toàn
cỏ mà thôi".
Họa sĩ trả lời: "Anh thấy cảnh vật trước mắt quá đẹp! "
Mỗi người chúng ta hãy là họa sĩ đức tin để thấy rõ khuôn mặt đẹp đẽ của Chúa
trong mọi sự và trong mọi cái đang ở trước mặt mình, đang xảy ra xung quanh
mình, đang xảy ra trong cuộc đời mình.
Cha Primo Reina kể lại biến cố cảm động nầy.
Sau một thời gian truyền giáo tại Bắc Cực trong hoàn cảnh quá lạnh lẽo và cô
đơn, một số linh mục thừa sai đệ trình lên Đức Thánh Cha lời thỉnh nguyện sau
đây: "Kính tâu Đức Thánh Cha, chúng con đang truyền giáo cho dân Étkimô ở
Bắc Cực. Điều kiện thời tiết ở đây rất khắc nghiệt. Nhiều lần, chúng con bắt
buộc phải đi hàng trăm cây số trên băng tuyết mà không tìm được một thôn xóm,
một nhà nguyện hay một nơi trú ẩn để tạm nghỉ thể xác hoặc tinh thần. Có anh em
trong chúng con nhiều khi đi lạc giữa sa mạc tuyết mênh mông, bị bão tuyết vùi
dập, sống trong đêm tối Bắc Cực dài hàng mấy tháng, không hy vọng gì được cứu
thoát. Kính tâu Đức Thánh Cha, để đủ sức chống chọi lại những hoàn cảnh khắc
nghiệt trên đây, chúng con xin Đức Thánh Cha cho phép chúng con mang trên ngực
một hộp nhỏ đựng Mình Thánh Chúa để Chúa Giêsu Thánh Thể nuôi dưỡng linh hồn
chúng con hằng ngày và ban sức mạnh cho chúng con".
Đức Thánh Cha rất cảm động và ban phép đặc biệt đó cho các cha thừa sai Bắc
Cực.
Kể từ ngày đó, các Cha Trắng, tên gọi của các linh mục thừa sai Bắc Cực, mang
nơi ngực một hộp nhỏ đựng Chúa Giêsu Thánh Thể, người Bạn Độc Nhất của họ giữa
sa mạc tuyết lạnh mênh mông.
Thấy một cậu bé vừa đói vừa lạnh run, đang ngồi ăn xin nơi chân cầu, một người
bộ hành liền nghĩ : «Sao Chúa không làm gì để giúp cậu bé nầy nhỉ !" Tức
thì ông ta nghe tiếng Chuá phán trong lòng: «Ta có làm rồi !" Người bộ
hành thắc mắc: «Con có thấy Chúa làm gì đâu?" Và ông liền nghe tiếng Chúa
phán : «Ta đã dựng nên con."
Mỗi người chg ta phải là dụng cụ được Chúa dùng lo cho kẻ khác.
Linh mục Emanuel Nguyễn Vinh Gioang (Nguồn
vietcatholic.net)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét