Lời Chúa: Lc 1, 26-38
Bà Elisabét có thai được sáu tháng,
thì Thiên Chúa sai sứ thần Gabrien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét,
gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc nhà Ðavít. Trinh
nữ ấy tên là Maria. Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Ðấng
đầy ân sủng, Ðức Chúa ở cùng bà. Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời
chào như vậy có nghĩa gì. Sứ thần liền nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà
đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt
tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Ðức Chúa
là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên Người. Người sẽ trị
vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
Bà Maria thưa với sứ thần: “Việc ấy
sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” Sứ thần đáp: “Thánh
Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Ðấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì
thế, người con sinh ra sẽ là thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. Kìa bà
Êlisabét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người
con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng.
Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”
Bấy giờ bà Maria nói: “Vâng, tôi đây
là nữ tì của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ
biệt ra đi.
Suy niệm:
Maria,
một thôn nữ của ngôi làng Nadarét nhỏ bé thuộc vùng Galilê.
Cô
đã đính hôn, và cứ sự thường, Cô sẽ kết hôn với ông Giuse.
Cuộc
sống của Cô bề ngoài chẳng có gì khác thường.
Nhưng
bên trong, Cô là một kiệt tác của Thiên Chúa.
Đơn
giản vì Cô được tuyển chọn giữa mọi phụ nữ trên địa cầu
để
trở nên Mẹ của Con Thiên Chúa, Mẹ của chính Ngôi Lời nhập thể.
Thiên
Chúa đã làm những điều tốt đẹp nhất cho Cô
để
Cô xứng đáng với đặc ân mà chẳng ai dám nghĩ tới.
Thiên
Chúa muốn Con Một của Ngài làm người trăm phần trăm,
nên
Ngài cần một người mẹ trần thế cho Người Con ấy.
Maria
được chọn và được chuẩn bị hết sức chu đáo cho trọng trách này.
Nhưng
Thiên Chúa vẫn tôn trọng quyết định của Cô.
Maria
có chấp nhận cộng tác vào kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa không ?
Một
Thiên Chúa tôn trọng tự do là một Thiên Chúa biết mời gọi, hỏi ý.
Thiên
Chúa cần sự gật đầu ưng thuận của một cô thiếu nữ xứ Paléttin
để
Con của Ngài được làm người ở trên trái đất.
Thiên
Chúa khiêm tốn không muốn đặt Cô trước sự đã rồi.
Ngài
muốn Con của Ngài được Cô đón nhận vào cả hồn lẫn xác.
Bài
Tin Mừng hôm nay kể chuyện sứ thần Gabrien truyền tin cho Maria.
Đúng
hơn đây là chuyện Thiên Chúa siêu việt hỏi ý một thụ tạo nhỏ bé.
Lời
chào của sứ thần làm Cô rất bối rối, không hiểu và sợ hãi (cc. 29-30).
Maria
được chào là Đấng đầy ân sủng,
nghĩa
là người được Thiên Chúa đặc biệt mến yêu.
Ngài
vẫn luôn ở cùng Cô ngay từ khi Cô còn trong lòng mẹ.
Sứ
thần báo tin Cô sẽ thụ thai một con trai.
Người
Con này là Con Đấng Tối Cao, là Vị Vua thuộc dòng Đavít (c. 33).
Hẳn
Maria biết ngay là mình được mời gọi làm Mẹ Đấng Mêsia,
một
danh dự mà bao thiếu nữ Do thái mong đợi.
Nhưng
Maria vẫn chưa hiểu làm sao Cô có thể thụ thai
khi
Cô chưa làm lễ thành hôn và về chung sống với chồng (c. 34).
Sứ
thần cho biết việc Cô thụ thai là chuyện độc nhất vô nhị.
Cô
có con là vì “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên Cô
và
quyền năng của Đấng Tối Cao sẽ tỏa bóng trên Cô” (c. 35).
Người
chồng tương lai của Cô không dự phần vào việc thụ thai này.
Con
của Cô sẽ được gọi là Con Thiên Chúa theo nghĩa viên mãn nhất.
Maria
đã nói tiếng Xin Vâng với đề nghị của Thiên Chúa (c. 38).
Cô
đã thụ thai từ khi nói tiếng Xin Vâng đầy tín thác ấy.
Ngôi
Hai Thiên Chúa đã hiện diện trong lòng Cô, trong đời Cô.
Chúng
ta cũng được Thiên Chúa mời gọi và hỏi ý như Maria xưa.
Ngài
cũng cần từng người chúng ta để cứu độ cả nhân loại.
Nếu
chúng ta chịu cưu mang Đức Giêsu, sinh hạ và làm cho Ngài lớn lên,
thì
chúng ta được chia sẻ chức làm mẹ của Mẹ Thiên Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Mẹ Maria,
khi đọc Phúc Âm,
lúc nào chúng con cũng thấy Mẹ lên
đường.
Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi Bêlem
sinh Đức Giêsu.
Mẹ đưa con đi trốn, rồi dâng Con
trong đền thờ.
Mẹ tìm con bị lạc và đi dự tiệc cưới
ở Cana.
Mẹ đi thăm Đức Giêsu khi Ngài đang
rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài đến tận
Núi Sọ.
Mẹ lên đường để đáp lại một tiếng gọi
âm thầm hay rõ ràng, từ ngoài hay từ
trong,
từ con người hay từ Thiên Chúa.
Chúng con thấy Mẹ luôn đi với Đức
Giêsu
trong mọi bước đường của cuộc sống.
Chẳng phải con đường nào cũng là
thảm hoa.
Có những con đường đầy máu và nước
mắt.
Xin Mẹ dạy chúng con
đừng sợ lên đường mỗi ngày,
đừng sợ đáp lại những tiếng gọi mới
của Chúa
dù phải chấp nhận đoạn tuyệt chia
ly.
Xin giữ chúng con luôn đi trên Đường-Giêsu
để chúng con trở thành nẻo đường
khiêm hạ
đưa con người hôm nay đến gặp gỡ
Thiên Chúa.
Lm Antôn
Nguyễn Cao Siêu, SJ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét