Người
đăng: DangTrinh | 21.08.2012
I. LỊCH SỬ
Lm Thêôphilê
Lm Thêôphilê
Lễ này được Đức Giáo Hoàng Piô XII đưa vào Phụng vụ năm 1954 để kỷ
niệm 100 năm tín điều Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội trong Tông huấn Ad Coeli
Reginam, và đặt cử hành lễ này vào ngày 31 tháng 5 để kết thúc tháng Hoa.
Thật ra từ thế kỷ thứ IV, trong một số ảnh tượng thánh thường thấy
bên cạnh Đức Giêsu Toàn Năng (Pantocrator) có khuôn mặt của Đức Maria.
Đến thời Trung cổ Đức Maria lại được tôn vinh như Nữ vương, và chúng ta đã thấy
dấu vết qua mộït số kinh nguyện như Salve Regina, Regina Caeli…
Cuộc canh Tân Phụng lại chuyển lễ này vào ngày 22 tháng 8, Bát
nhật của lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời để nhấn mạnh đến mối giây liên kết vương
quyền của Đức Maria với thân xác hiển vinh của Ngài. Công đồng Vatican II đã
ghi như sau : “sau cùng, được gìn giữ tinh sạch khỏi mọi vết nguyên tổ và
sau khi hoàn tất cuộc đời dưới thế, Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm đã được đưa lên hưởng
vinh quang trên trời cả hồn lẫn xác, và được Thiên Chúa tôn vinh làm Nữ vương
vũ trụ để nên giống Con Ngài trọn vẹn hơn, là Chúa các Chúa (Kh 19,16), Đấng đã
chiến thắng tội lỗi và sự chết” (Lumen gentium, số 59).
Những văn bản phụng vụ cho thánh lễ này cũng muốn nhấn mạnh đến
khía cạnh đó như lời ghi sau đây cả Đức Giáo Hoàng Phaolô VI : “ Lễ trọng
Đức Mẹ lên trời cả hồn lẫn xác được tiếp nối bằng lễ Đức Maria Trinh Nữ vương,
lễ này được cử hành một tuần sau lễ trước. Trong lễ này, người ta ngắm nhìn
Đấng đang ngự bên cạnh Đứùc Vua muôn đời, Đức Maria sáng láng như Nữ vương và
nắm giữ vai trò cầu bầu như người Mẹ” (Tông huấn, Marialis cultus, số 6).
II. SUY NIỆM
Bài 1. ĐỨC MARIA NỮ
VƯƠNG
Nguyễn Đức Tuyên
Nguyễn Đức Tuyên
Việc cử hành lễ Đức Maria Nữ Vương đem đến cho chúng ta một niềm
vui đặc biệt khi chiêm ngắm một con đường khác mà Thiên Chúa vén mở tình yêu
của Ngài cho nhân loại. Ngài ban cho Mẹ Maria – một bông hồng giữa bụi gai mà
không bị suy suyển – được đồng hưởng hạnh phúc đời đời với Chúa, trên tất cả
các thiên thần.
Bằng phương cách độc nhất, Mẹ tự nguyện trở thành dụng cụ của
Thiên Chúa để qua Mẹ “Ngôi Lời đã trở nên người phàm” (Ga. 1:14). Những hoa
trái cứu chuộc đến với chúng ta qua Đức Maria khi Mẹ trả lời “Xin Vâng” với
Chúa Cha để đem Chúa Giêsu Kitô vào thế giới loài người. Thân xác Đức Maria trở
nên cực thánh khi cưu mang Đức Kitô. Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, thánh Luca
chỉ cho ta một trái tim hoàn toàn tín thác nơi Thiên Chúa, yêu mến Ngàøi, và
uớc muốn làm mọi sự cho Ngàøi và tuân phục Ngàøi. Được Chúa chúc phúc, Đức Maria
tuân theo kế hoạch cứu độ, và hiến đâng trọn đời cho Chúa.
Vì vậy Mẹ Maria rất thánh được tôn vinh lên địa vị cao quí nơi
ngai tòa Thiên Chúa Ba Ngôi, từ nơi này Thiên Chúa cho các thánh thấy rõ Thiên
Chúa đời đời hằng hữu và mọi thụ tạo đều tuỳ thuộc thánh ý Chúa. Được tràn đầy
ân sủng vượt trên mọi thụ tạo, ở trần thế, Đức Maria đã hạ mình xuống địa vị
thấp hèn nhất, thì nay, trên thiên quốc, Mẹ được nhận lấy địa vị tối cao và
tham dự quyền chăm sóc mọi tạo vật. Mẹ là Nữ Vuơng, là Đấng Bảo Vệ, là Trạng Sư,
là Mẹ và Thầy Giáo hội lữ hành. Mẹ giúp đỡ và cứu vớt mọi nỗi thống khổ, vất
vả, cực nhọc, và ưu phiền của nhân loại.
Phụng vụ hôm nay nhắc tới việc Chúa đã đặt Thánh Mẫu của Đức Kitô
Con Chúa làm Thánh Mẫu và Nữ Vương, xin Mẹ chuyển cầu cho chúng ta đạt tới phúc
vinh quang Chúa dành sẵn trên trời cho con cái Chúa.
Công Đồng Vaticanô II, trong Hiến Chế Tín Lý về Giáo hội, nói về
Đức Maria như sau:” các Tông Đồ trước ngày lễ Ngũ Tuần ‘đã kiên tâm hiệp ý cầu
nguyện, cùng với các phụ nữ, với Đức Maria Mẹ Chúa Giêsu và với anh em của
Ngài’ (Cv 1:14), Đức Maria cũng tha thiết cầu xin Thiên Chúa ban Thánh Thần,
Đấng đã bao phủ Người trong ngày Truyền tin. Sau cùng, được gìn giữ tinh sạch
khỏi mọi vết tội lỗi nguyên tổ và sau khi hoàn tất cuộc đời trần thế, Đức Trinh
Nữ Vô Nhiễm đã được đưa lên hưởng vinh quang trên trời cả hồn lẫn xác, và được
Thiên Chúa tôn vinh làm Nữ Vương vũ trụ để nên giống Con của Người trọn vẹn
hơn, là Chúa các Chúa, Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết. (số 59).
Mẹ Maria đã chia sẻ mọi việc làm và nỗi thống khổ của Đấng Cứu
Chuộc nhân thế. Mẹ đã đứng bên thánh giá lúc Chúa lìa trần và Chúa thưởng Mẹ
xứng với tình yêu và công nghiệp của Mẹ và Mẹ được xưng tụng là Nữ Vuơng thiên
đàng và Nữ Vuơng cả vũ trụ vạn vật.
Lạy Chúa Thánh Thần, Ngài là nguồn mạch của sức
mạnh, hy vọng và yêu thương nơi Đức Maria. Xin hãy mở rộng cánh cửa tâm hồn
con, xin ban sức mạnh, hy vọng và tình yêu nơi con để Vua Vinh Hiển ngự vào
lòng con.
Bài 2. Đức Maria là Nữ
Vương
Nguyễn Chính Kết
Nguyễn Chính Kết
1. Đức Ma-ri-a là Nữ Vương
Trong kinh cầu Đức Mẹ, ta thấy Giáo Hội tôn vinh Đức Ma-ri-a là Nữ
Vương với nhiều danh hiệu khác nhau: Nữ Vương Thiên Đàng, Nữ Vương các thiên
thần, Nữ Vương các thánh nam cùng các thánh nữ, Nữ Vương ban sự bình yên, v. v…
Vương có nghĩa là vua, là chủ tể. Đương nhiên tước hiệu Vương hay Vua của Đức
Ma-ri-a không đồng nghĩa hay đồng hàng với tước hiệu Vương hay Vua của Thiên
Chúa hay của Đức Giê-su. Nhưng là Vương hay Vua có nghĩa là có sự trổi vượt, có
quyền cai trị, có thế lực, thần thế, có bề tôi hay những người dưới quyền…
Trong vũ trụ luôn luôn có phẩm trật rõ rệt. Cao cả nhất là Thiên
Chúa Ba Ngôi, trong đó có Đức Giê-su là Ngôi Hai Thiên Chúa, và kế đến là Đức
Ma-ri-a. Vì là Mẹ sinh ra Đức Giê-su, Ngôi Hai Thiên Chúa, nên Mẹ thuộc hẳn về
«Hoàng Gia» hay Gia Đình của Thiên Chúa. Đây là một vinh dự chung rất
lớn lao cho loài người, vì trong «Hoàng Gia» này – bao gồm những thủ
lãnh cao cấp nhất của vũ trụ – ta thấy có hai vị là con người: Đức Giê-su và Mẹ
Ma-ri-a. Đây cũng là một lợi điểm cho cả loài người. Các thiên thần không có
được vinh dự ấy.
Như vậy, Mẹ Ma-ri-a rất có thần thế trước mặt Thiên Chúa, và rất
có uy quyền đối với loài thiên thần và loài người. Ngày lễ hôm nay có chủ ý tôn
vinh tước hiệu, thần thế và uy quyền ấy của Mẹ Ma-ri-a.
2. Điều quan trọng là: Mẹ Ma-ri-a có phải là Nữ
Vương của chính tâm hồn và bản thân ta không?
Mẹ Ma-ri-a là Nữ Vương trên trời dưới đất, Giáo Hội Công giáo
tuyên xưng như vậy. Nhưng điều ấy sẽ không ích lợi gì cho chính bản thân ta,
nếu nó hoàn toàn xảy ra bên ngoài ta, nghĩa là nếu như Mẹ không phải là Nữ
Vương của chính tâm hồn và bản thân ta. Việc Mẹ Ma-ri-a là Nữ Vương trên trời
dưới đất phải là một sự việc hiện sinh đang xảy ra «tại đây và lúc này»
trong chính bản thân ta, trong ý thức của ta. Nghĩa là bất cứ lúc nào ta cũng ý
thức và nhìn nhận Mẹ Ma-ri-a vừa là Mẹ ta, vừa là vị Nữ Hoàng thống trị tâm hồn
ta. Nói cách khác, ta luôn ý thức phận làm con, làm thần dân của Mẹ, và lúc nào
cũng sẵn sàng tuân hành ý muốn hay mệnh lệnh của Mẹ nói trong chiều sâu tâm khảm
ta. Được như thế, Mẹ sẽ uốn nắn tâm hồn ta nên hoàn hảo giống như Đức Giê-su,
Con của Mẹ.
Nói một cách cụ thể, trong bất cứ hoàn cảnh hay tình huống nào
trong cuộc đời, ta cũng đều nên hỏi Mẹ: «Lạy Mẹ, con phải làm gì đây? Mẹ
muốn con làm gì và làm thế nào?» Khi ta quyết tâm làm theo sự hướng dẫn hay
chỉ đạo của Mẹ chứ không phải theo ý riêng mình, Mẹ sẽ giúp ta hoàn thành mọi
việc một cách tốt đẹp và việc ta làm sẽ có một giá trị lớn lao trước mặt Thiên
Chúa. Cứ như thế, ta sẽ nên thánh.
3. Chính Mẹ đã nêu gương cho ta trong việc làm
theo thánh ý Chúa
Bài Tin Mừng cho ta thấy Mẹ không muốn mọi sự xảy ra theo ý riêng
mình, mà sẵn sàng vâng theo ý muốn của Thiên Chúa, qua lời của thiên sứ. Chính
vì thế, Mẹ đã trở nên người phụ nữ cao trọng và diễm phúc hơn tất cả mọi phụ
nữ. Mẹ tin tưởng rằng cách mình tính dù có khôn ngoan tới đâu cũng không bằng
cách Thiên Chúa tính cho mình. Cứ phó thác toàn bộ chuyện của mình cho Ngài,
không theo ý riêng của mình, thì cuối cùng, cách Ngài tính cho ta là cách khôn
ngoan và tốt đẹp nhất. Tương tự như vậy, ta hãy để cho Mẹ được toàn quyền xếp
đặt mọi sự trong cuộc đời ta, thì cuộc đời ta sẽ trở nên tốt đẹp hơn trường hợp
chính ta tự xếp đặt lấy độc lập với ý muốn của Mẹ. Tại sao? Vì Mẹ vừa yêu
thương ta vô cùng, lại khôn ngoan hơn ta rất nhiều. Không bao giờ Mẹ lại để cho
những đứa con phó thác cho sự khôn ngoan và tình thương của Mẹ phải thất vọng
hay thiệt hại vì sự phó thác ấy.
Tóm lại, trong ngày lễ kính Mẹ Ma-ri-a là Nữ Vương trên trời dưới
đất, Giáo Hội nhắc nhở chúng ta hãy tôn vinh Mẹ là Nữ Vương của chính bản thân
mình, của gia đình mình. Đó là cách hết sức khôn ngoan để cuộc đời ta nên thánh
thiện, tốt đẹp và hạnh phúc nhất.
Bài 3. NỮ VƯƠNG UY QUYỀN
JM. Lam Thy ĐVD.
JM. Lam Thy ĐVD.
Tôi vẫn còn nhớ hồi mới di cư vào miền Nam VN (sau 1954), ở những
địa bàn có đông đồng bào Công Giáo (Hố Nai, Phước Lý, Xóm Mới …) nở rộ phong trào
tôn vinh Đức Mẹ là Nữ Vương Gia Đình. Cứ vào chiều tối, đi dọc theo những con
lộ thì nghe ran ran tiếng kinh nguyện “Nữ Vương Gia Đình” phát ra từ những mái
lá đon sơ hai bên đường: “Lạy Nữ Vương Gia Đình, Mẹ ở đây với chúng con, vui
buồn sướng khổ Mẹ con cùng nhau chia sẻ. Xa Mẹ chúng con biết cậy trông ai? Đời
chúng con gian nan khổ sở lắm, gia đình chúng con long đong tối ngày, nhưng có
Mẹ ở bên chúng con, chúng con sẽ quên hết ưu phiền, vui sống qua kiếp lưu đầy,
mong ngày sau sung sướng cùng Mẹ muôn đời trên thiên đàng. Amen”. Ngoài ra, sau
khi đọc chuỗi 5 chục Kinh Mân Côi, chúng tôi còn đọc kinh “Lạy Nữ Vương”: “Lạy
Nữ Vương Mẹ nhân lành làm cho chúng con được sống, được vui, được cậy. Thân lạy
Mẹ, chúng con, con cháu E-và, ở chốn khách đầy, kêu đến cùng Bà; Chúng con ở
nơi khóc lóc, than thở kêu khấn Bà thương. Hỡi ôi! Bà là Chúa bầu chúng con,
xin ghé mặt thương xem chúng con. Đến sau khỏi đày, xin cho chúng con được thấy
Đức Chúa Giê-su, Con lòng Bà gồm phúc lạ. Ôi khoan thay, nhân thay, dịu thay,
Thánh Maria trọn đời đồng trinh. Amen.”
Cùng thời gian này, trong mỗi Thánh lễ về Đức Mẹ, chúng tôi lại
hay hát bài SALVE REGINA: “Salve, Regina, Mater misericordiae, vita, dulcedo,
et spes nostra, salve. ad te clamamus exsules filii Hevae, ad te suspiramus,
gementes et flentes in hac lacrimarum valle. Eia, ergo, advocata nostra, illos
tuos misericordes oculos ad nos converte; et Jesum, benedictum fructum ventris
tui, nobis post hoc exsilium ostende. O clemens, O pia, O dulcis Virgo Maria.”
Thủa nhỏ, chúng tôi thường giúp lễ, hát lễ bằng tiếng La-tinh. nhưng không được
học về ngôn ngữ này, nên chỉ biết bài hát “Salve Regina” tôn vinh Đức Mẹ, chớ
không hiểu nội dung nói những gì. Mãi tới khi về già, mới được biết kinh “Lạy
Nữ Vương” nêu trên chính là bản dịch kinh “Salve Regina”. Cảm xúc về Đức Mẹ vì
thế, càng được nhân lên gấp bội, và cũng vì thế, nhân lễ kính MẸ NỮ VƯƠNG, xin
được dàn trải tấm lòng một người con khờ dại đối với Người Mẹ Chí Nhân Chí
Thánh: ĐỨC MARIA MẸ THIÊN CHÚA – NỮ VƯƠNG HOÀN VŨ.
Nói về tước hiệu Nữ Vương mà toàn thể Giáo Hội tôn vinh Đức Mẹ thì
nhiều lắm, nhưng được ấn định vào một ngày lễ kính nhất định thì phải kể đến
Thông địêp “Ad Coeli Reginam”. Lễ Mẹ Nữ Vương được Đức Thánh Cha Pi-ô XII lập
trong Năm Thánh Mẫu, vào ngày lễ Đức Mẹ Thiên Chúa (11/10/1954). Qua Thông điệp
này, Đức Thánh Cha nhắc lại việc đội triều thiên cho Mẹ năm 1946 và quyết định:
“Ta ban hành và thiết lập Lễ Maria Nữ Vương, được mừng chung Giáo Hội hằng năm
vào ngày 31/5”. Đồng thời, ĐTC còn nhấn mạnh: “Việc hiến dâng loài người cho
Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ phải được lập lại trong ngày này… Với niềm tin
tưởng hơn trước, mọi người hãy đến với ngai tòa tình thương và ân sủng của Nữ
Vương và Từ Mẫu để xin trợ giúp trong cơn quẫn bách, ánh sáng trong lúc tối đen,
và sức mạnh trong lúc đau thương khóc lóc…”. Công đồng Va-ti-ca-nô II cũng hoàn
toàn đồng quan điểm khi quả quyết trong Hiến chế “Tín Lý về Giáo Hội – Lumen
Gentium” (số 59): “Sau khi hoàn tất cuộc đời dưới thế, Đức Nữ Trinh Vô Nhiễm đã
được đưa lên hưởng vinh quang trên trời cả hồn lẫn xác, và được Thiên Chúa tôn
vinh làm Nữ Vương vũ trụ, để nên giống Con Ngài trọn vẹn hơn, là Chúa các
chúa (x. Kh 19,16), Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết”.
Sau Công Đồng Va-ti-ca-nô II, theo tinh thần canh tân phụng vụ,
một số Lễ kính Đức Mẹ cũng được thay đổi, trong đó có lễ Trái Tim Mẹ và lễ Mẹ
Nữ Vương. Lễ Mẹ Nữ Vương được dời xuống ngày 22/8 thay vì 31/5 hằng năm, và lễ
Trái Tim Mẹ được dời lên ngày Thứ Bảy ngay sát Thứ Sáu lễ Thánh Tâm Chúa trong
tuần lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa. Sự thay đổi này rất có ý nghĩa: Dời Lễ kính
Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ lên sát ngày lễ kính Thánh Tâm Chúa Giê-su là để tín
hữu thấy được nguồn mạch Tình Yêu khơi nguồn từ Thiên Chúa Tình Yêu nơi Trái
Tim Chúa Giê-su đã triển nở trong Trái Tim Tinh Tuyền Mẹ Maria Vô Nhiễm. Dời lễ
kính Mẹ Nữ Vương xuống tuần bát nhật Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, là có ý
nghĩa tôn vinh Mẹ là Nữ Vương Thiên Đàng thì cũng là Nữ Vương Hoàn Vũ (“Lễ
trọng Đức Mẹ lên trời cả hồn lẫn xác được tiếp nối bằng lễ Đức Maria Trinh Nữ
Vương, lễ này được cử hành một tuần sau lễ trước. Trong lễ này, người ta ngắm
nhìn Đấng đang ngự bên cạnh Đức Vua muôn đời, Đức Maria sáng láng như Nữ Vương
và nắm giữ vai trò cầu bầu như người Mẹ” – Tông huấn ”Marialis cultus”, số 6).
Cũng đã có những bài chia sẻ đi sâu vào phân tích về mặt từ ngữ
tước hiệu của Me (từ Nữ Vương đến Nữ Hoàng, Hoàng Hậu, Nguyên Hậu, Mẫu Hậu…).
Phân tích như vậy là quá câu nệ về mặt chũ viết, để rồi sa vào chiều hướng tìm
hiểu Lời Chúa trong Thánh Kính theo “nghĩa chiểu tự”, mà quên mất “nghĩa thiêng
liêng” vốn là chiều kích chủ yếu để suy niệm Lời Chúa. Để suy nịêm Lời Chúa,
không thể chỉ dừng lại ở việc tìm hiểu ngữ nghĩa, mà cần phải vượt qua chữ
viết, đi sâu vào linh hồn của ngôn ngữ, mới có thể cảm nghiệm được Lời Toàn
Năng (“Như thế, muốn tái khám phá hành động qua lại giữa các nghĩa khác nhau
của Sách Thánh, điều chủ yếu là phải nắm chắc việc bước từ chữ viết qua tinh
thần. Đây không phải là một bước tự động, tự phát; đúng hơn, cần phải vượt quá
(transcended) chữ viết: “Lời Chúa không bao giờ đơn thuần là một với chữ viết
trong bản văn. Muốn nắm được lời của Người, phải có một sự vượt quá (chữ viết)
và một diễn trình tìm hiểu, được hướng dẫn bởi chuyển động bên trong của toàn
bộ tác phẩm, và do đó, phải trở thành một diễn trình sống” – T/H LỜI CHÚA, số
28).
Như vậy là đã rõ, tước hiệu Nữ Vương phải được hiểu là một người
Nữ làm Vua theo nghĩa thiêng liêng: Đó là Một Người Nữ mặc áo mặt trời, chân
đạp mặt trăng, đầu đội triều thiên 12 sao sáng, ngự trên ngai toà vinh hiển,
bên cạnh Người Con là Đức Giê-su Thiên Chúa – Vua Vũ Trụ. Trong Thông điệp “Ad
Coeli Reginam” (tr. 521), Đức Thánh Cha Pi-ô XII đã khẳng định : “Dân Chúa hằng
tin tưởng một cách hữu lý trong mọi thế hệ rằng Đức Mẹ là đấng sinh ra Con Đấng
Tối Cao, Đấng sẽ hiển trị trong nhà Gia-cóp (Lc 1,32) cho tới đời đời, Ngài
chính là Vua hòa bình (Is 9,6), Vua muôn vua, Chúa các chúa (Apoc. 19,16), và
Ngài được mọi ơn hơn tất cả bất cứ vật thụ tạo nào. Và xét theo mối liên lạc
mật thiết giữa Đức Mẹ và Chúa Giê-su thì ta phải kết luận một cách chắc chắn và
dễ dàng rằng Đức Mẹ cũng phải được hưởng một vương quyền trên mọi thụ tạo. Và
đây cũng là lý do khiến các đấng giáo phụ hiểu lời thiên thần chào Đức Mẹ, và
báo trước về nước Con Ngài sẽ tồn tại đến muôn đời, và lời bà Elisabeth khi
nghiêng mình kính chào Đức Mẹ là ‘Mẹ Chúa tôi’ ám chỉ một vương quyền Đức Mẹ
được thông công với Chúa Con”. Mẹ Maria là Nữ Vương không phải chỉ vì Mẹ là Mẹ
Thiên Chúa, mà còn vì Mẹ đã cộng tác vào công cuộc cứu chuộc loài người, với tư
cách là Eva mới cùng với Adam mới (Adam cuối cùng) là Trưởng Tử Giê-su Thiên
Chúa, Con của Mẹ (1Cr 15, 45). Ấy cũng bởi vì Mẹ là Mẹ của Vua muôn vua, Mẹ của
Chúa các chúa, thì tất yếu vương quyền của Mẹ phải là Nữ Vương trên hết
mọi nữ vương, là Mẹ Nữ Vương, Mẹ muôn loài vậy.
Đàn con cái của Mẹ nơi trần gian được vinh dự mang tước hiệu Ki-tô
hữu (là em, là bạn của Trường Tử Giê-su Ki-tô) phải chăng chính là nhờ Mẹ đã
vâng lời cưu mang trong cung lòng Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa thật? Thế thì
tại sao lại không biết “nhờ Mẹ, đến với Chúa” (Ad Jesum, per Mariam), như lời
dạy của Hiến chế “Tín Lý về Giáo Hội” (số 69): “Tất cả mọi Ki-tô hữu hãy
thiết tha khẩn nguyện Mẹ Thiên Chúa cũng là Mẹ loài người, để như Ngài đã trợ
giúp Giáo Hội sơ khai bằng lời cầu nguyện của mình, thì ngày nay được tôn vinh
vượt trên các Thần Thánh trên trời, Ngài cũng cầu bầu cùng Con Ngài trong sự
hiệp thông toàn thể các Thánh cho tới khi mọi gia đình dân tộc hoặc đã mang
danh hiệu Ki-tô hữu, hoặc chưa biết Ðấng Cứu Chuộc mình, đều hân hoan đoàn tụ
trong an bình và hòa thuận, hợp thành một dân Thiên Chúa duy nhất, hầu vinh
danh Ba Ngôi Thiên Chúa rất thánh và không phân chia.”
Ôi! “Lạy Chúa, Chúa đã đặt Thánh Mẫu của Đức Ki-tô Con Chúa làm
Thánh Mẫu và Nữ Vương chúng con. Xin nhận lời Đức Nữ Vương chuyển cầu mà cho
chúng con đạt tới phúc vinh quang Chúa dành sẵn trên trời cho con cái Chúa”
(Lời nguyện nhập lễ, lễ Đức Maria Nữ Vương). Ôi! Lạy Nữ Vương cực khoan cực nhân!
Cúi xin Mẹ cầu bầu cùng Trưởng Tử Giê-su Con Thiên Chúa và cũng là Con của Mẹ,
thương ban cho mọi gia đình Ki-tô hữu chúng con luôn được sống trong an bình và
hoan lạc dưới áo Mẹ Từ Bi Lân Tuất, để “chúng con sẽ quên hết ưu phiền, vui
sống qua kiếp lưu đầy, mong ngày sau sung sướng cùng Mẹ muôn đời trên thiên
đàng. Amen” (Kinh “Nữ Vương Gia Đình”); “O clemens, O pia, O dulcis Virgo
Maria. – Ôi khoan thay, nhân thay, dịu thay, Thánh Maria trọn đời đồng trinh.
Amen.” (Kinh “Lạy Nữ Vương – Salve Regina”).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét