Có người
nhìn đời mà ngao ngán bảo rằng: sao Thiên Chúa không tạo dựng “thế thật”, mà lại tạo dựng “thế gian”? Thế gian,
nên lắm gian tà. Thế gian, nên con người hay sống gian dối, lừa lọc với nhau và
thiếu hẳn lối sống đơn sơ, chân thành.
Thực
ra, thế gian ở đây không phải là thế giới gian tà, mà là trần thế, dương gian.
Thiên Chúa đã tạo dựng mọi sự đều tốt đẹp. Sự xấu do ma quỷ gieo vào thế gian
qua tâm hồn con người. Trước tiên, nó gieo vào trong con người sự ngờ vực Thiên
Chúa. “Cứ ăn đi chẳng chết chóc gì đâu!
Cứ ăn đi ngươi sẽ bằng Thiên Chúa”. Con người đã để cho hạt giống ước muốn
phản bội Thiên Chúa lấn chiếm vị trí số 1 trong tâm hồn. Thay vì bình an vô tư
sống trong sự che chở của Thiên Chúa, con người lại nuôi dưỡng sự ngờ vực và ấp
ủ những toan tính bất trung, phản bội. Hậu quả là sự xấu đã đi vào trần gian.
Sự xấu chìm sâu trong bản tính con người. Sự xấu có thể bộc phát và thống lĩnh
con người, nếu con người buông mình theo thói đam mê dục vọng và sống lười
biếng ươn hèn. Quyền lực của sự dữ đã thống trị con người đến nỗi con người dễ
làm điều xấu hơn điều thiện. Từ ngày nguyên tổ nghi ngờ Thiên Chúa cho đến hôm
nay, con nguời vẫn luôn nghi ngờ lẫn nhau. Từ nghi ngờ, đến lối sống “bằng mặt nhưng không bằng lòng”, và tệ
hại nhất là sống giả hình với nhau.
Một
thế giới “vàng thau lẫn lộn”, nên khó
phân biệt đâu là thiệt đâu là giả. Và càng khó phân biệt ai là người tốt ai là
người xấu. Thế giới hôm qua cũng như hôm nay, luôn có những ngừơi sống giả dối,
sống hai mặt: “Đi với Chùa, mặc áo Càsa -
Đi với ma, mặc áo giấy”. Vẻ bên
ngoài thường nguỵ trang cho những ý đồ đen tối đầy bất chính và gian tà bên
trong.
Lời
Chúa hôm nay cảnh cáo lối sống giả hình của nhóm biệt phái và luật sĩ năm xưa.
Họ chú trọng đến việc canh tân hình thức bên ngoài mà quên đi việc canh tân tâm
hồn. Họ nhạy cảm với sự dơ bẩn bên ngoài như đồ ăn, thức uống và vật dụng mà quên
đi điều quan yếu của lề luật là gìn giữ sự thanh khiết tâm hồn. Lề luật không
nhằm bảo đảm cho con người được sạch sẽ thân thể, được bảo đảm an toàn thực
phẩm, mà nhằm gìn giữ nét đẹp của phẩm giá con người và bảo vệ con người khỏi
những sự ô uế của tâm hồn. Thế nên, gìn giữ sự thanh khiết tâm hồn quan trọng
hơn là sự sạch sẽ bên ngoài. Thanh tẩy tâm hồn khỏi những bợn nhơ tội lỗi cần
thiết hơn là những nghi lễ bên ngoài. Philatô đã từng rửa tay nhưng liệu rằng
tâm hồn ông có thanh thản bình an khi dối mình “vô can trong cái chết của người công chính?”. Biết bao người đã
dùng bàn tay để làm sự ác như giết người, cướp của . . . và họ cũng đã từng rửa
tay cho sạch, nhưng làm sao họ rửa được tội ác mà họ đã gây nên? Bàn tay chỉ là
dụng cụ. Bàn tay không làm nên tội. Bàn tay bị sai khiển bởi tâm địa gian ác và
lưu manh của con người.
Chính
vì thế, Chúa Giêsu đã nhấn mạnh: “Không
có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế
được ; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế.
Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu : tà dâm, trộm cắp,
giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ
báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. . . Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong
xuất ra, và làm cho con người ra ô uế". Thế nên, điều cần rửa là rửa
tâm hồn sạch mọi những toan tính bất chính, cần phải loại bỏ những ý đồ dơ bẩn,
và tránh xa những cám dỗ tội lỗi của ma qủy luôn dẫn dụ con người đi ngược lại
với giáo huấn của Chúa.
Con
người ngày nay dường như cũng chỉ chú trọng đến hình thức bên ngoài. Ngừơi ta
trau truốt vẻ đẹp bên ngoài bằng biết bao mỹ phẩm. Chấp nhận tiêu hao tiền của
nơi các thẩm mỹ viện để chăm sóc sắc đẹp, nhưng ít ai nghĩ đến phải trau dồi
nhân đức cho xứng với phẩm giá con người. Người ta có thể hy sinh, khổ luyện
hàng tháng, hàng năm để gìn giữ vẻ đẹp thân xác, nhưng có mấy ai chịu khổ chế
để gìn giữ vẻ đẹp tâm hồn. Ngày xưa, người ta chú trọng đến cái nết, vì “cái nết đánh chết cái đẹp”, nhưng hôm
nay, “cái đẹp đang đánh dẹp cái nết”.
Con
người ngày hôm nay quá chú trọng đến vẻ đẹp bên ngoài mà lãng quên phẩm chất
đạo đức nên con người đã đánh mất hướng đi của mình. Hậu quả là cả một trào lưu
ăn chơi truỵ lạc, thoái hoá đạo đức đang làm băng hoại xã hội, đánh mất đi biết
những thuần phong mỹ tục nơi gia đình và xã hội. Tội lỗi ngày một gia tăng. Sự
ác ngày một lan tràn.
Vâng,
vẻ đẹp bên ngoài là cần thiết nhưng điều quan yếu mà chúng ta phải phấn đấu là
sống sao cho nên người. Thiết tưởng lời dạy của tiền nhân năm xưa : “đói cho sạch, rách cho thơm”. “Làm người
phải có lòng nhân” phải là lời dạy cho con người hôm nay. Đẹp thể xác và
đẹp cả tâm hồn mới có ích cho xã hội, bằng không chỉ là hoa, là cỏ, là vật vô
tri vô giác, có khi còn có hại cho gia đình và xã hội.
Ước
gì mỗi người chúng ta luôn biết thanh luyện tâm hồn của mình khỏi những bợn nhơ
tội lỗi, những toan tính bất chính và đam mê thấp hèn, để tâm hồn luôn thanh
khiết vẹn toàn.
Ước
gì mỗi người chúng ta luôn biết trân trọng, yêu qúy phẩm giá cao quý của con
người là hình ảnh Thiên Chúa để biết sống cao thượng, sống đúng với luân thường
đạo lý và nhất là, biết sống theo lề luật của Chúa để bình an của Chúa luôn cư
ngụ mãi trong cuộc đời chúng ta.
Amen
Linh
mục Jos Tạ Duy Tuyền
(Nguồn:
tonggiaophanhue.net)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét