Người
đăng: hoctran | 05.12.2012
Người Hồi Giáo Ảrập có kể một giai thoại nói về sám hối rất hay:
một ngày kia, Đức Thánh Ala cho gọi một thiên sứ đến và bảo: “ngươi xuống
trần gian kiếm cái quý giá nhất của con người và mang về đây cho Ta”. Thiên
sứ ra đi thi hành mệnh lệnh. Lần đầu tiên, ngài mang về cho Đức Thánh Ala một
bình máu của các chiến sĩ mà ngài hứng được trong trận chiến giữa người Hồi và
người Ấn Giáo (đó là máu của các vị tử đạo theo quan niệm của người Hồi
Giáo). Lần thứ hai thiên sứ mang về là hương thơm của lòng biết ơn mà người
dân dành cho vị trưởng làng qua cái chết của ông. Cả hai lần, Đức Thánh Ala rất
vui, vì đó là những điều quý ở trần gian mà sứ thần tìm kiếm được.
Tuy nhiên,
đây vẫn không phải là món quà quý giá mà Đức Thánh Ala muốn tìm. Và, Ngài lại
sai thiên sứ đi lần thứ ba. Lần này, thiên sứ vừa đi vừa suy nghĩ, điều quý giá
nhất ở trần gian là cái gì? Bỗng nhiên, từ đàng xa, thiên sứ nghe thấy tiếng
khóc của một phụ nữ. Đến gần, thiên sứ cảm thương hỏi: “sao cô khóc”?
Không có tiếng trả lời! cô gái lại càng khóc nức nở hơn trước. Bấy giờ vị thiên
sứ tiến lại gần nắm lấy tay cô và hỏi: “sao cô khóc nhiều đến thế, có gì nói
cho tôi nghe với”? Bấy giờ có tiếng nói từ miệng cô thoát ra hòa lẫn tiếng
nấc cùng với dòng nước mắt tuôn rơi. Cô gái nói: “thưa ngài con đau khổ quá,
con đau khổ vì lỗi lầm của con, con đã xúc phạm đến nhiều người và làm trái với
lòng mình… Bây giờ con hối hận lắm…”. Thật cảm động! thiên sứ liền hứng
những giọt nước mắt của cô mang về cho Đức Thánh Ala. Lần này Ngài vui mừng và
reo lên: “đây chính là điều Ta mong muốn. Giọt nước mắt của lòng sám hối
chính là món quà quý giá nhất mà Ta cần”.
Bài Tin Mừng hôm nay, thuật lại việc Gioan Tiền Hô loan báo và kêu
gọi dân chúng ăn năn sám hối, vì ơn cứu độ đã gần đến. Vậy ăn năn sám hối là
gì?
Trước tiên, sám hối là quay trở về với Chúa, xin ơn tha thứ và từ
bỏ con đường tội lỗi. Sám hối là một động tác gột rửa tâm hồn, để sống cho hợp
với ý Chúa, đem lại bình an nội tâm và liên đới với mọi người.
Thứ đến, sám hối còn là hành vi mong chờ ơn cứu độ: “Maranatha, lạy Chúa Giêsu, xin ngự đến”. Phải
chăng vì thế mà động từ “gần đến” của Gioan ở đây có thể hiểu được là
sắp đến lễ Giáng Sinh. Và, cũng có thể hiểu là ngày “gần đến” của ơn cứu
độ, ngày cánh chung của mỗi người chúng ta.
Tiếp theo, sám hối là làm mới lại tinh thần, canh tân đời sống và
thay đổi não trạng cũ để đổi lấy tâm tình mới.
Tinh thần đó, được thánh Gioan vạch ra cho những người đương thời
với ngài, và cũng là cho mỗi người chúng ta: “Mọi thung lũng, phải lấp cho
đầy, khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho phẳng”
(Lc 3,5).
Thung lũng ở đây là những tham lam ích kỷ, hẹp hòi nhỏ nhen, ăn
chơi vô độ, chỉ biết thu góp cho mình, bất chấp mọi điều bất chính. Đồng thời
phải uốn cho ngay những lối nghĩ quanh co, những tính toán lệch lạc. Có thì nói
có, không thì nói không. Thêm điều bịa đặt là do Ma Quỷ. Mặt khác, phải san cho
phẳng những núi đồi của sự kiêu ngạo và tự mãn. Ai kiêu ngạo thì sẽ chết trên
đỉnh cao của sự tự phụ. Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo và nâng đỡ những
người khiêm nhường. Và, phải bạt cho bằng những gồ ghề, lồi lõm của bất công,
bất chính.
Thiết nghĩ, hành động cụ thể nhằm đáp lại lời mời gọi của thánh
Gioan hôm nay và cũng là thể hiện lòng sám hối chân thành, chính là: phải lấp
thật đầy những hố sâu ngăn cách bằng sự quan tâm, chia sẻ với những người bất
hạnh, người khổ đau, nghèo đói. Sẵn sàng đến với những người bé mọn, kém may
mắn để nâng đỡ, yêu thương và lắng nghe họ….luôn trung thành với lương tâm và
đứng về phía sự thật, dầu có phải chết. Quyết không bao giờ đứng về phía bất
công, không vì lợi nhuận trước mắt mà bán đứng anh chị em đồng loại, đồng thời
cũng đừng bao giờ lên án cách bất công người khác. Và, hãy ý thức những giới
hạn của bản thân, để cần đến ơn Chúa trợ giúp.
Nếu Gioan là vị Tiền Hô kêu gọi sám hối để chuẩn bị đón Chúa ngự
đến, thì chúng ta là những người sống lời loan báo ấy và làm cho tiếng hô của
Gioan âm vang trong xã hội và lòng người hôm nay.
Tắt một lời, sám hối là trở về với Chúa và xin ơn tha thứ của
Người. Sám hối là để nhận ra những thiếu sót của mình. Biết khiêm tốn sửa sai,
để liên đới, lắng nghe và yêu thương anh chị em đồng loại. Cuối cùng, sám hối
là canh tân, là đổi mới để đón nhận ơn cứu độ.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy chuẩn bị
con đường tâm hồn, để trở nên trong sạch, thênh thang nhờ gạt bỏ những vẩn đục
của tham lam, ích kỷ, gian dối, kiêu ngạo…để trở thành đại lộ yêu thương, xứng
đáng đón Chúa ngự đến trong đêm Giáng Sinh và ngày cánh chung của mỗi người
chúng ta.
Như vậy, sám hối là món quà quý giá nhất mà chúng ta dâng lên cho
Chúa trong Mùa Vọng này.
Lạy Chúa, xin cho con có được tâm tình sám hối.
Sám hối với Chúa và tạ lỗi với anh chị em mình. Biết khiêm tốn nhìn nhận mình
yếu đuối để canh tân, đổi mới. Ước gì con đường tâm hồn chúng con không còn
những thung lũng, gồ ghề, cong queo, nhưng thay vào đó là một con đường khiêm
nhường, trong sạch và chân thật, để đón Chúa ngự đến. “Maranatha, lạy Chúa
Giêsu, xin ngự đến”. Amen.
Jos. Vinc. Ngọc Biển
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét