Phần
I: TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN
Bài 3. TÌM VÀ GẶP THIÊN
CHÚA
Một khẳng định đem đến sự ngạc nhiên cho nhiều người: “Hội
Thánh dạy rằng chúng ta có thể nhận biết cách chắc chắn sự hiện hữu của Thiên
Chúa nhờ ánh sáng tự nhiên của lý trí con người” (GLHTCG số 36). Lý trí của
chúng ta có thể dẫn chúng ta tới sự nhận biết chắc chắn rằng Thiên Chúa hiện
hữu. Nói cách khác, không qua mạc khải, chúng ta có thể biết “có Thiên Chúa”
dựa vào khả năng của tri thức tự nhiên. Lời khẳng định này của Hội Thánh diễn
tả sự tin tưởng rất lớn vào con người. Hội Thánh vẫn luôn bảo vệ phẩm giá và
khả năng của lý trí mà Thiên Chúa ban cho con người.
Trí tuệ của con người là một phép lạ vĩ đại! Làm sao không
thể ngỡ ngàng khi một điều gì đó bỗng bất ngờ trở nên rõ ràng đối với chúng ta.
Như Isaac Newton (1642-1727) khám phá ra định luật vạn vật hấp dẫn từ việc quan
sát và ghi nhận trái táo rơi; như Archimedes (287-212 trước công nguyên) từ
trong bồn tắm ngỡ ngàng la lên “Tìm ra rồi!” khởi đầu cho một khám phá quan
trọng là ‘lực đẩy của nước’. Nhà bác học Einstein có một nhận xét đáng lưu ý:
“Điều ngỡ ngàng không phải là chúng ta nhận biết thế giới bao la, nhưng điều
ngỡ ngàng là chúng ta có khả năng để nhận biết nó”. Sự ngỡ ngàng như đứa bé với
nhiều câu hỏi “tại sao” về một điều gì đó cho đến khi nó thỏa mãn. Xét về căn
bản, một người trưởng thành cũng không có gì khác trong cuộc hành trình tìm
kiếm. Nhưng điều còn ngỡ ngàng hơn nữa là chính sự kiện: chúng ta có khả năng
nắm bắt thực tại, có thể thấu hiểu cơ cấu của vũ trụ và năng lực của các nguyên
tố tạo thành, không phải trên cái nền hỗn mang, nhưng là trên những hình thái
trật tự luôn mới mẻ lạ lùng (số 283). Nhà nghiên cứu càng đi sâu vào trong
những lãnh vực khác nhau của thực tại lại càng ngỡ ngàng về trật tự tạo dựng (số
299).
Chúng ta có thể nhận biết trật tự này bởi vì nó hiện hữu.
Thế giới này không phải là một sự hỗn loạn mù lòa, nhưng là một vũ trụ, đó là
một thực tại hài hòa, trật tự và xinh đẹp (số 32). Điều ngỡ ngàng là chúng ta
không còn biết ngỡ ngàng nữa! Phải chăng chỉ là chuyện ngẫu nhiên khi vũ trụ
bao la này lại chứa hành tinh nhỏ bé của chúng ta, đó là trái đất, và hành tinh
này lại có những điều kiện thuận lợi để sự sống có thể hình thành ở đó? Và còn
ngỡ ngàng hơn nữa khi chúng ta là những con người hiện hữu trên hành tinh này
lại có khả năng nhận biết tất cả những điều đó và lấy làm ngạc nhiên? Bất cứ ai
biết ngỡ ngàng trước những điều lạ lùng trong vũ trụ đều phải thốt lên như tác
giả thánh vịnh: “Lạy Đức Chúa là Chúa chúng con, lẫy lừng thay danh Chúa trên
khắp cả địa cầu” (Tv 8,10).
Các triết gia đã định nghĩa: Bỡ ngỡ là khởi nguồn cho triết
học. Thánh Kinh đi xa hơn khi nói rằng: Kính sợ Thiên Chúa là nguồn gốc của
khôn ngoan và “chỉ có kẻ ngu si tự nhủ: không có Thiên Chúa” (Tv 14,1). Thánh
Tôma Aquinô diễn giải: Thiên Chúa là thực tại đáng nhận biết nhất bởi vì không
có gì rõ ràng, rực rỡ và chân thật hơn chính Thiên Chúa. Do đó, không có sự
nhận biết nào thỏa mãn nỗi khao khát của chúng ta cho bằng được nhận biết Thiên
Chúa (số 1718). Thấy và nhận biết Thiên Chúa chính là hạnh phúc trọn vẹn: thiên
đàng (số 1024).
Nhưng tại sao sự nhận biết Thiên Chúa nơi chúng ta thường
xuyên bị che mờ và vẩn đục như thể Thiên Chúa là một ý tưởng không có thật? Có
nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng này. Lý trí của chúng ta vốn yếu kém,
chúng ta mải bận tâm với những gì trực tiếp trước mắt chúng ta, chúng ta bám
víu vào bề mặt để nhận thức về sự vật. Tuy nhiên, nguyên nhân lớn nhất là chúng
ta bị què quặt bởi sự “hôn mê tri thức” đến từ tội nguyên tổ, khiến chúng ta
lẩn tránh những nỗ lực và hy sinh liên quan đến việc tìm kiếm chân lý (số 37).
Để nhận biết Thiên chúa, chúng ta phải tìm Ngài, điều này đòi hỏi một ý chí với
tất cả sức mạnh của chúng ta (như Giacóp trong cuộc vật lộn với Thiên Chúa – St
32) nhưng điều này lại thiếu nơi chúng ta. Chắc chắn Thiên Chúa đã ban cho
chúng ta lý trí và ý chí để nhờ đó chúng ta tìm kiếm và gặp được Thiên Chúa.
Nhưng về phần chúng ta, chúng ta vẫn còn “ngồi nơi tăm tối và trong bóng tử
thần” (Lc 1,79). Vì thế, chính Thiên Chúa cung cấp cho ta một phương thế mới
hoàn toàn: qua mạc khải của Thiên Chúa.
ĐHY
Christoph Schönborn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét