Ngày
nay nền móng gia đình, tế bào cơ bản của xã hội nhân loại, đang càng
ngày càng bị xói mòn một cách khủng khiếp bởi những trào lưu tự do luyến
ái thái quá, nam nữ sống chung không cần hôn thú hay kiểu sống “tiền
dâm hậu thú” mà gọi là “sống thử”, thái độ coi thường luân lý và các giá
trị gia đình, ly hôn quá dễ dãi, não trạng duy hưởng thụ, v.v… Trong
đó, các phương tiện truyền thông đại chúng và những quyết định chính trị
của các nhà nước thế tục đã góp phần không nhỏ. Vì những lợi nhuận kinh
tế thuần túy, các phương tiện truyền thông đã vô tình hay hữu ý trình
chiếu và quảng bá những chương trình khiêu dâm, phản cảm, những lối sống
buông thả vô trách nhiệm của những cách sống vô luân lý đạo đức. Còn
phía các nhà nước: trong khi các nhà nước vô thần thì do chủ trương chối
bỏ sự hiện hữu của Thiên Chúa, quyền lực và định hướng tối cao duy nhất
cho mọi luân lý đạo đức của nhân loại, nên càng sa lầy vào những chính
sách lệch lạc sai lầm và độc ác, chà đạp các quyền cơ bản của con người
kể cả quyền được sống và sống với đầy đủ nhân vị, thì các nhà nước tự
do: vì muốn thu lượm lá phiếu bầu của cử tri, nên đã đưa ra những chính
sách mị dân, không những phản luân lý mà còn dung túng và cổ võ những
lối sống phóng túng trụy lạc.
Đứng
trước những đe dọa nguy hiểm này đối với các giá trị nền tảng gia đình,
chúng ta thử đưa mắt hướng về Sứ điệp Fatima mà Mẹ Maria đã đích thân
hiện đến nhắn nhủ con cái loài người, để tìm kiếm cho mình ánh sáng
hướng dẫn cần thiết.
Sức mạnh sự dữ đang đe dọa gia đình
Khi
lái xe hơi, nếu chúng ta gặp tấm bảng ghi “Ngõ cụt”, thì phản ứng tự
nhiên của chúng ta là dừng xe và không tiếp tục đi vào lối đó nữa. Nếu
không, chúng ta sẽ gặp rắc rối và phiền phúc, vì tiến thoái lưỡng nan.
Trong cuộc sống con người cũng có nhiều “ngõ cụt” tương tự. Nhưng điều
khác biệt ở đây là những ngõ cụt ấy trong cuộc sống chúng ta lại vô
hình, chứ không được ghi rõ ràng trên bất cứ tấm bảng nào. Vì thế, người
ta chỉ có thể khám phá và nhìn thấy được chúng bằng suy tư và nhận
thức, nhất là bằng sự soi sáng của đức tin, chứ không thể bằng thị giác
được. Đó là lý do khiến người ta thường nhận ra được quá trễ là mình đã
rơi vào ngõ cụt cuộc đời lúc nào không hay.
Đây
là điều không chỉ xảy ra trong cuộc sống tư riêng của mỗi cá nhân,
nhưng còn xảy ra cho cả một dân tộc. Vâng, qua những chính sách phiêu
lưu mạo hiểm của hàng lãnh đạo vô thần và thiếu đức độ, nhiều dân tộc đã
lao mình vào các ngõ cụt về kinh tế, xã hội, luân lý đạo đức, v.v…
Trong thời đại tân tiến ngày nay, một kho tàng vô giá của nhân loại cũng
đang rơi vào ngõ cụt: Gia đình! Vâng, trong kế hoạch sáng tạo của
Người, Thiên Chúa đã thiết lập và ban tặng cho loài người một kiểu mẫu
sống chung hoàn thiện và đẹp nhất, đó chính là gia đình. Nhưng não trạng
duy tự do thái quá của con người ngày nay lại xem thường và đánh giá
thấp – nếu không nói là đánh giá lệch lạc – các giá trị nền tảng của gia
đình. Chẳng những thế, một số không nhỏ trong họ còn muốn phá đổ tận
gốc chính nền tảng gia đình. Họ muốn xóa bỏ gia đình, vì coi gia đình
như một kiểu mẫu sống chung lỗi thời, ngăn chặn sự tự do cá nhân của con
người. Thay vào đó họ chủ trương một kiểu mẫu sống chung mới, kiểu sống
chung “cộng đồng” giữa một người nam và một người nữ, hay giữa
hai người nam với nhau và hai người nữ với nhau, không cần giá thú,
không trách nhiệm đối với nhau, mọi người đều hoàn toàn được tự do, theo
châm ngôn “thích thì ở, dở thì đi”, thế thôi. Còn các hậu quả
tai hại khôn lường tiếp theo đối với tương lai, hạnh phúc con cái và đối
với hạnh phúc của chính bản thân họ, và dĩ nhiên cả tương lai cũng như
sự ổn định của xã hội, họ không cần quan tâm!
Gia
đình là đơn vị được chính Tạo Hóa thiết lập nên cho con người, khi
Người dựng nên một người nam và một người nữ và xe kết cả hai thành một
gia đình(1). Vì thế, gia đình thực sự là “Biotop”, là không gian sống
nền tảng và thuận lợi nhất của con người và là tế bào cơ bản của cả xã
hội. Bởi vậy, chính Chúa Giêsu đã muốn được sinh ra và lớn lên trong một
gia đình gồm có cha có mẹ. Người đã nâng cao giá trị hôn nhân, giá trị
đời sống chung tự nguyện và công khai giữa hai người nam-nữ thành một Bí
tích(2), và biến gia đình thành một “Hội Thánh thu nhỏ” hay “Hội Thánh
tại gia” (Ecclesia domestica)(3). Nếu ngày nay, những gì các Kitô hữu
chúng ta đang đề cập có liên quan tới ý nghĩa và đối tác giữa một người
nam và một người nữ cũng như liên quan tới các giá trị nền tảng của gia
đình, thì điều đó không có nghĩa là các tư tưởng của chúng ta thiếu thức
thời, không còn phù hợp với não trạng tân tiến ngày nay nữa, hay chúng
ta chỉ tìm cách bảo vệ những quan niệm luân lý bảo thủ, cũ kỹ và lỗi
thời của Giáo Hội, nhưng là sự mặc khải của Thiên Chúa, là thánh ý của
Đấng Tạo Hóa. Điều đó muốn nói rằng, Gia đình, một trật tự đã được đặt
nền tảng trong chính kế hoạch sáng tạo cũng như sự an bài thượng trí của
Thiên Chúa, với mục đích là để mưu cầu hạnh phúc cho con người, chứ
không phải là một đơn vị hay một kiểu mẫu sống do con người thiết lập
nên(4). Vì thế, tất cả mọi người, không phân biệt tôn giáo, thể chế xã
hội hay chính trị, đều có bổn phận phải tôn trọng, bảo vệ, duy trì và
phát huy quy chế gia đình, và những ai chấp nhận, thăng tiến và bảo vệ
quy chế gia đình, là chấp nhận, thăng tiến và bảo vệ chính con người.
Trong Tông thư về gia đình “Familiaris Consortio” Đức Gioan Phaolô II đã
khẳng định: “Tương lai nhân loại tùy thuộc vào gia đình”(5).
Bởi vậy, vì tương lai của chính mình, tất cả mọi người thiện tâm đều
phải củng cố và bảo vệ gia đình, để các gia đình có thể bảo toàn được
căn tính và sứ mệnh thiêng liêng của mình và qua đó tạo nên điều kiện
thuận lợi cho mọi thành viên được hạnh phúc và an vui trong cuộc sống
gia đình.
Nhưng
như vừa nói trên, các gia đình ngày nay đang phải phải đối mặt với
nhiều “ngõ cụt”. Những ai tỉnh táo quan sát các hiện tượng đang xảy ra
trong xã hội ngày nay, sẽ nhìn thấy rõ là các gia đình không những đang
đứng giữa những cơn lốc khủng khiếp của thời đại, đang đứng giữa những
diễn biến phức tạp của một sự thay đổi nhanh chóng mặt, nhưng còn phải
gánh chịu những tổn thất và những đau buồn do chính các thành viên gia
đình gây nên. Chính nhà sử học Alfons Sarrach đã từng cảnh báo: “Trong
thế kỷ 21 này, sức mạnh sự dữ sẽ đứng lên chống lại cái nòng cốt của
công trình sáng tạo, nghĩa là chống lại hôn nhân và gia đình.”
Hiện
tượng các giá trị nền tảng của gia đình đang mỗi ngày mỗi bị băng hoại
trong các lãnh vực xã hội, pháp lý và chính trị một cách trầm trọng như
thế nào, thì người ta đều có thể kiểm chứng dễ dàng qua các phương tiện
truyền thông đại chúng cũng như trong cuộc sống hằng ngày. Thuộc về trào
lưu đó cần phải kể tới một hiện tượng, hay nói đúng hơn một quan niệm
sống đang được bành trướng mạnh tại các nước Âu-Mỹ: Để biện minh cho
hành động phá bỏ gia đình và các gia trị nền tảng của nó, người ta đang
tìm cách định nghĩa lại ý niệm “gia đình”. Họ chủ trương các
kiểu sống chung mới, như: sự sống chung giữa hai người nam nữ không giá
thú, sự sống chung giữa những người đã ly dị cùng với các con cái riêng
của mỗi người và cộng thêm các con cái chung của họ được sinh ra sau này
nữa, sự sống chung giữa những người cùng phái tính và các con nuôi của
họ, v.v…, trong đó, mọi người đều hoàn toàn được tự do, theo kiểu: “thích thì ở, dở thi đi”,
thế thôi. Họ chỉ có trách nhiệm lo cho nhau bao lâu họ còn sống chung
với nhau, còn một khi cuộc sống chung ấy chấm dứt, thì ai đường nấy đi.
Và họ gọi những kiểu sống chung này là “gia đình”.
Gia đình theo quan điểm Kitô giáo
Nhưng
gia đình chân chính không thể được đánh giá một cách đơn giản là chỗ
nào có các trẻ con và những người trưởng thành sống chung với nhau, kể
cả khi họ sống liên đới và có trách nhiệm với nhau. Gia đình theo quan
điểm Kitô giáo đã được minh định một cách rõ ràng trong Sách Giáo Lý
Giáo Hội Công Giáo: “Do hôn ước, người nam và người nữ tạo nên một
cộng đồng sống chung suốt đời, tự bản tính hôn ước hướng về thiện ích
của đôi vợ chồng và việc sinh sản cùng dưỡng dục con cái. Đức Kitô đã
nâng hôn ước giữa những người đã chịu phép Thánh Tẩy lên hàng Bí tích.” (6), và Sách Giáo Lý còn nhấn mạnh hơn nữa: “Dây
hôn phối do chính Thiên Chúa liên kết nên hôn nhân thành sự và hoà hợp
giữa hai người đã được rửa tội, không bao giờ được tháo gỡ. Dây liên kết
này là kết quả của việc hai người tự nguyện kết hôn và do sự hoà hợp
của hôn phối. Đây là một thực tại không thể đảo ngược và trở thành một
giao ước được Thiên Chúa trung tín bảo đảm.”(7). Tiếp đến, Sác Giáo Lý cũng đề cao và nhấn mạnh trọng trách một gia đình Kitô giáo chân chính với những lời này: “Gia
đình là nơi thể hiện đặc biệt chức tư tế cộng đồng của người cha, người
mẹ, con cái và mọi phần tử trong gia đình, nhờ lãnh nhận các Bí tích,
kinh nguyện và tạ ơn, chứng từ đời sống thánh thiện, hy sinh và đức ái
hữu hiệu. Gia đình là trường học đầu tiên về đời sống Kitô giáo và là
một trường học phát triển nhân tính. Chính trong gia đình, người ta học
biết làm việc với sự nhẫn nại và niềm vui, yêu thương huynh đệ, quảng
đại tha thứ luôn, nhất là phụng thờ Thiên Chúa qua kinh nguyện và hy lễ
đời sống.”(8)
Ở
đây, chúng ta cũng không quên lời phát biểu của ĐTC Biển Đức XVI trong
buổi tiếp kiến chung tại quảng trường Thánh Phêrô vào sáng thứ tư,
6.6.2012, trước sự hiện diện của hơn 40.000 khách hành hương: “Nhân
loại không có tương lai, nếu không có gia đình. Gia đình là sự hiệp
thông tình yêu, xây dựng trên hôn nhân giữa một người nam và một người
nữ và được mời gọi trở thành đền thờ của sự sống, Giáo Hội thu nhỏ, tế
bào của xã hội.” Nếu một khi các gia đình bị đổ vỡ, không chóng thì
chầy cả dân tộc và cả đất nước cũng sẽ bị đổ vỡ theo, và hậu quả cuối
cùng chắc chắn sẽ không tránh khỏi, đó là “ngõ cụt” của sự bất hạnh và
khốn cùng của cả xã hội. Vì thế, ai gây ra sự sụp đổ cho gia đình là đào
hố chôn cả nhân loại.
Ngày
nay chúng ta đang đứng trước ngã ba sự lựa chọn: Một bên là văn hóa sự
sống với những hy sinh nhất định kèm theo, nhưng cuối cùng là sự an vui
và hạnh phúc chân thật; còn một bên khác là văn minh của sự chết chóc và
sự tiêu diệt, được che đậy khéo léo bằng những kiểu sống hấp dẫn: tự do
phóng túng, dễ dãi và sa đọa.
Một
hậu quả đen tối và nghiệt ngã như thế tất yếu sẽ xảy đến, khi thiên
chức đầy linh thiêng “làm cha” và “làm mẹ” trong gia đình hoàn toàn bị
đánh mất phẩm chất của nó và chỉ còn được quan niệm như một sự chọn lựa
trong các hình thức sống của cuộc đời và là một đối tác tương hợp trong
tình yêu thuần túy cá nhân. Dĩ nhiên, với một quan niệm về hôn nhân và
gia đình lệch lạc một chiều như thế, các đôi vợ chồng được cổ võ và
khuyến khích tránh có con, chỉ tìm cách làm thỏa mãn những đòi hỏi thuộc
phái tính mà thôi. Trong trường hợp có thai, nếu thai nhi may mắn không
bị giết chết ngay trong bụng mẹ, thì sự ra đời của nó chỉ là một điều
bất đắc dĩ, chứ không phải là mục đích mong ước và càng không phải là
hạnh phúc của tình yêu hôn nhân, và tất nhiên các quyền lợi và sự hạnh
phúc của con cái chỉ còn là vấn đề thứ yếu, chứ không được tôn trọng hay
đặt nặng. Bên cạnh thái độ ơ hờ lạnh nhạt trong gia đình, các chính
sách của nhà nước còn tìm cách làm khó dễ, nhất là khi số con cái vượt
quá chỉ tiêu do nhà nước đặt ra, thì còn bị phạt tiền hay tù tội, bị
tăng thuế hay bị cắt giảm tiền trợ cấp (nếu có), v.v… và sau cùng tất cả
mọi tiêu cực tất nhiên sẽ trút xuống hết trên đầu những đứa con ngây
thơ vô tội.
Trong một bầu không khí xã hội loài người đen tối như thế, mạng sống con người luôn phải đối mặt với cảnh “trứng gác đầu gậy”,
luôn bị đe dọa, để nếu không bị giết chết một cách dã man ngay trong
bụng mẹ bằng những phương pháp phá thai cực kỳ vô nhân đạo, thì khi được
sinh ra cũng chỉ phải sống trong sự lạnh nhạt, ruồng rẫy và bỏ rơi của
gia đình cũng như của xã hội.
Mẹ Maria, Đấng phù hộ và che chở các gia đình
Giữa
một nền văn hóa phản sự sống và phản nhân vị như vậy, trong đó các giá
trị gia đình đang bị lung lay trận gốc rễ, người ta khắc khoải tự hỏi:
còn có lối thoát khả dĩ nào khác cho nhân loại ngày nay nói chung và cho
các gia đình nói riêng, để có thể thoát ra khỏi ngõ cụt nguy hiểm này
không?
Nếu
chúng ta biết nhìn gia đình và các giá trị của nó dưới ánh sáng Sứ điệp
Fatima, chúng ta có thể khẳng định được rằng, nhân loại nói chung và
các gia đình nói riêng vẫn chưa hoàn toàn mất hết hy vọng và còn có thể
thoát khỏi bờ vực thẳm của sự tiêu diệt. Mẹ Maria, Nữ Vương các gia
đình, đã đích thân hiện ra với con cái loài người ở Fatima và mang tới
cho họ các phương thế có thể giúp họ thoát khỏi hố diệt vong. Đó là ba
lời đề nghị của Mẹ, tuy đơn sơ và rất khả thi, nhưng vô cùng hiệu
nghiệm, đó là:
- Sám hối ăn năn và cải thiện cuộc sống,
- Siêng năng cầu nguyện và lần hạt Mân Côi,
- Tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria.
- Siêng năng cầu nguyện và lần hạt Mân Côi,
- Tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria.
Một
bằng chứng cụ thể tình mẫu tử của Mẹ Maria muốn cứu vớt các gia đình,
đó là trong lần hiện ra cuối cùng vào ngày 13.10.1917 trước sự hiện diện
của khoảng 70.000 người gồm đủ mọi thành phần xã hội, nhân chứng cụ thể
của phép lạ vĩ đại mặt trời quay cuồng bay lượn như một vòng lửa khổng
lồ, khiến họ kinh khiếp và sợ hãi đến nỗi họ có thể chết được. Nhưng
điểm đặc biệt trong lần hiện ra này là bên cạnh “phép lạ mặt trời”, ba
trẻ thị nhân còn được chứng kiến tận mắt sự xuất hiện của Thánh Gia
Na-da-rét – Mẹ Maria đứng phía bên phải, Thánh Cả Giuse đang ẳm Chúa Hài
Đồng trên tay đứng phía bên trái – và đang giơ tay làm dấu Thánh Giá
ban phép lành cho thế giới.
Phải
chăng sự hiện ra của Thánh Gia Na-da-rét chỉ là một sự kiện tình cờ và
vô mục đích, chứ không phải là một dấu chỉ của Trời Cao muốn nói cho cả
thế giới biết rằng Sứ điệp Fatima thực sự có ý nghĩa quan trọng đối với
gia đình và tương lai của nó?
Qua sự hiện diện của Thánh Gia Na-da-rét trong biến cố Fatima, Mẹ Maria đã muốn loan báo cho nhân loại biết rằng: Trong
tất cả mọi khó khăn và thách đố của con cái loài người nói chung và của
các gia đình nói riêng, Mẹ luôn ở bên cạnh các con để nâng đỡ và ủi an,
chứ các con không hề bị bỏ rơi một mình đâu. Tất cả các con đều có một
chỗ chắc chắn trong Trái Tim Mẹ, Trái Tim Vô Nhiễm. Các con đừng nghĩ
rằng Mẹ chỉ là một người khán giả vô cảm trước những gì xảy ra cho Giáo
Hội, cho thế giới, cũng như trước các đau khổ thử thách của các con. Các
con hãy đến với Mẹ và hãy nắm chặt lấy bàn tay hiền mẫu của Mẹ. Mẹ sẽ
dìu dắt các con đến với Con Chí Thánh của Mẹ. Các con đừng quên rằng,
khi còn trên dương thế, Mẹ cũng đã từng suốt đời sống trong một gia
đình, trong gia đình của Mẹ, Thánh Gia Na-da-rét, một gia đình bình
thường như bao gia đình bình thường khác, nếu không muốn nói là một gia
đình thật sự vô sản, với trăm bề túng cực và thiếu thốn so với các gia
đình ở chung quanh. Vì thế, qua các trải nghiệm của mình, Mẹ hiểu rõ các
lo lắng, các khắc khoải và nỗi cơ hàn thống khổ của các gia đình. Vâng,
Mẹ biết rất rõ những giờ phút vui buồn và các thử thách của cuộc sống
gia đình của chúng con. Nhưng các con có biết tại sao người ta gọi gia
đình Mẹ là “Thánh Gia” không? Bởi vì, Thánh Giuse và Mẹ luôn xác tín
được rằng, tuy sống trong cảnh nghèo khó và chật vật hay ngay cả khi gặp
phải thử thách lo buồn này nọ, tuyệt đối mình không hề cô độc lẻ loi
một mình, Thiên Chúa là Cha nhân từ luôn ở cùng, và tất cả mọi sự xảy ra
đều không xảy ra ngoài sự an bài đầy yêu thương của thánh ý Người và
chỉ muốn tốt cho ta mà thôi. Vì thế, Thánh Giuse và Mẹ luôn tín thác đời
mình vào tình yêu và sự quan phòng khôn ngoan của Chúa. Vậy, các con
hãy tin Mẹ mà xác tín rằng chỉ những ai biết sống tin tưởng và phó thác
hoàn toàn vào sự an bài của Cha trên trời, thì mới có thể sống một cách
an vui, thanh thản và hạnh phúc được, dù cuộc sống của họ có bị sóng gió
cuộc đời vùi dập đến đâu đi nữa!
Thật
vậy, sự xuất hiện của Thánh Gia Na-da-rét ở Fatima muốn động viên chúng
ta trong cuộc sống gia đình và muốn khẳng định rằng: “Lịch sử của
nhân loại và của các gia đình không hề nằm trong tay của những quyền lực
đen tối, của những quyết định ngẫu nhiên may rủi hay thuần túy phàm
nhân… Vì đứng trên mọi quyền lực của sự dữ, trên mọi bạo lực do ma quỷ
xui khiến và trên mọi đau khổ và nhọc nhằn của chúng ta, còn có Vị Quan
Án Tối Cao của lịch sử. Người hướng dẫn con người một cách khôn ngoan
tiến tới một trời đất mới”, như lời ĐTC Bênêđictô XVI phát biểu
trong buổi tiếp kiến chung vào ngày 11.5.2005 tại quảng trường Thánh
Phêrô. Và chúng ta còn có thể thêm: Ở Fatima, Mẹ Maria đã chỉ cho chúng
ta biết rằng, ân sủng Thiên Chúa còn mạnh mẽ hơn ma quỷ và những kế
hoạch gian ác của chúng chống lại đời sống hôn nhân và gia đình bội
phần.
Nhưng
đàng khác, đứng trước những kế hoạch gian ngoa và độc hại của hỏa ngục,
chúng ta không được phép vô vi an phận. Mẹ Thiên Chúa kêu mời mọi người
chúng ta cùng chung nhau chia sẻ trách nhiệm, cùng chiến đấu chống lại
mọi trào lưu sa đọa do ma quỷ và các đồ đệ của chúng xui khiến đang được
quảng bá tràn lan trong xã hội loài người ngày nay. Thời giờ cho cuộc
chiến quan trọng một mất một còn ấy thật gấp rút. Tất cả chưa hoàn toàn
bị hư mất và đang mong được cứu thoát.
Ngước
nhìn lên Thánh Gia Na-da-rét – Chúa Hài Đồng Giêsu, Mẹ Maria và Thánh
Cả Giuse – hiện ra tại Fatima cách đây 95 năm về trước, và trong sự gắn
bó với Đức Mẹ Fatima, chúng ta hãy nỗ lực chu toàn mọi trách nhiệm đối
với chính gia đình mình theo khả năng và điều kiện cho phép, chứ không
thể khoán trắng cho bất cứ ai, dầu cho Chúa hay Đức Mẹ. Vì ơn Chúa chỉ
trợ giúp chúng ta chu toàn các bổn phận và trách nhiệm của mình đối với
gia đình, chứ không thể làm thay cho chúng ta các bổn phận ấy được, đúng
như người đời vẫn nói: “Anh hãy tự giúp mình, rồi trời sẽ giúp anh.”
Sống
giữa một thế giới đa nguyên và giữa những ý kiến và chủ trương hoàn
toàn khác biệt nhau, chúng ta cần phải dương cao ngọn cờ chính nghĩa của
đức tin Kitô giáo và phải đóng góp tối đa những nỗ lực của mình trong
công cuộc bảo vệ và thăng tiến các gia đình. Nhờ thế, chúng ta mới hy
vọng tạo nên được một sự đột phá tích cực làm thay đổi não trạng con
người ngày nay, biết sớm quay trở về với các giá trị truyền thống chân
chính của gia đình như Tạo Hóa đã thiết lập nên từ khi Người tạo dựng
nên con người.
Sau
cùng, chúng ta, những người còn nặng tình gắn bó chặt chẽ với gia đình
và các giá trị chân chính của nó, phải cảm phục và biết ơn tất cả các
đôi vợ chồng cũng như các gia đình tại đất nước chúng ta cũng như trên
khắp thế giới đã sống một cách gương mẫu và đầy thuyết phục:
- tình yêu và sự chung thủy hôn nhân,
- bổn phận và trách nhiệm làm cha mẹ đối với con cái,
- cuộc sống chung trong gia đình và cuộc sống đức tin trong cộng đoàn giáo xứ.
- bổn phận và trách nhiệm làm cha mẹ đối với con cái,
- cuộc sống chung trong gia đình và cuộc sống đức tin trong cộng đoàn giáo xứ.
Chính
họ quả thực là những nhân chứng của đức tin Kitô giáo, khi họ đầy xác
tín về đức tin của mình mà can đảm “nói có” với con cái, với hôn nhân và
với gia đình, chứ không để các quan niệm duy hưởng thụ và phóng túng
của thời đại làm lung lay và lôi cuốn. Ở đây, chúng ta cũng không được
phép quên các người trẻ, các bạn thanh niên thiếu nữ, tuy được sinh ra
và lớn lên trong một xã hội đang bị phân hóa và biến chất trầm trọng như
xã hội hôm nay, vẫn quý trọng và đánh giá cao các giá trị chân chính
của hôn nhân và của gia đình, chứ không coi như những kiểu mẫu sống
chung lỗi thời và lạc hậu. Nhất là họ còn can đảm không những công khai
đề cao các nhân đức của tuổi trẻ như “trinh tiết”, “trung thành”, “nết
na đức hạnh” và “nói không với sự ác”, v.v… mà còn đưa ra thực hành
trong chính cuộc sống của mình. Các bạn thanh thiếu niên này quả thực là
những con người can đảm đang lội ngược dòng của những trào lưu thế tục
sa đoạ. Vì thế, họ cần được các bậc cha mẹ, các nhà giáo dục, các vị
lãnh đạo tinh thần quan tâm, động viên và nâng đỡ.
Còn
trong đời sống cụ thể của mình, chúng ta đừng bao giờ để cho những
khuynh hướng và những kiểu cách sống thù nghịch với các giá trị nền tảng
của gia đình trong lãnh vực chính trị, thương mại, văn hóa và truyền
thông làm lung lạc, lôi cuốn và chi phối. Những ai đủ nghị lực bày tỏ sự
can đảm của mình một cách công khai, sẽ tác động và làm cho người khác
có thêm can đảm.
Nhưng
trước hết, một điều quan trọng khác đòi sự quan tâm đặc biệt, đó là các
gia đình cần được củng cố trong cuộc sống đức tin của họ, cần được nâng
đỡ và cùng đồng hành bằng các kinh nguyện sốt sắng của tất cả chúng ta.
Dĩ nhiên, chúng ta đừng quên lần hạt Mân Côi kính Đức Mẹ Fatima, như Mẹ
hằng nhắc nhủ, để cầu nguyện cho các bậc cha mẹ và các con cái của các
gia đình. Mẹ Maria luôn muốn củng cố các gia đình, muốn che chở bảo vệc
các gia đình trước mọi cạm bẩy nguy hiểm của ma quỷ và Mẹ cũng muốn chữa
lành và bù đắp những tổn thương và mất mát của các gia đình. Chính Mẹ
là con đường chắc chắn nhất dẫn đưa các gia đình đến cùng Chúa Giêsu,
Con Mẹ, nếu các gia đình biết nghe theo lời chỉ dạy của Mẹ: “Các con hãy làm những gì Người dạy” (Ga 2,5) trong Phúc Âm, qua các giáo huấn của Giáo Hội và qua tiếng lương tâm của chính mình.
Chúng ta hãy động viên và quảng bá lòng tôn sùng Mẹ Maria trong các gia đình. Nếu có thể, chúng ta hãy:
- biếu tặng các gia đình những ảnh tượng Đức Mẹ để treo trong nhà cửa của họ,
- động viên và giúp đỡ các bạn trẻ, các bậc vợ chồng trong cuộc sống gia đình theo tinh thần Kitô giáo,
- khuyến khích họ tin tưởng và tín thác nơi Trái Tim vẹn sạch của Mẹ Maria, và tận hiến mình cho Mẹ.
- động viên và giúp đỡ các bạn trẻ, các bậc vợ chồng trong cuộc sống gia đình theo tinh thần Kitô giáo,
- khuyến khích họ tin tưởng và tín thác nơi Trái Tim vẹn sạch của Mẹ Maria, và tận hiến mình cho Mẹ.
Bởi
vì, sự thành tâm dâng hiến gia đình mình cho Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria
là cả một lời kêu mời hiệu nghiệm nhất dâng lên trước tòa Mẹ: Xin
Mẹ hãy nhận lấy gia đình chúng con làm gia đình của Mẹ và thánh hóa mọi
người trong gia đình chúng con thành những người luôn biết mến Chúa yêu
người, thành những người hữu ích cho Giáo Hội cũng như cho xã hội. Và
xin Mẹ hãy củng cố tất cả chúng con bằng gương sống thánh thiện của Mẹ
trong thánh Gia Thất xưa tại Na-da-rét. Amen.
Đó
là những tâm tình thảo hiếu và đầy tin tưởng chúng ta có thể dâng lên
Đức Mẹ Fatima, để Mẹ nhận lấy và coi sóc gia đình chúng ta cũng như mọi
gia đình khác. Nhờ ơn Chúa và sự bầu cử đắc lực của Mẹ Fatima, con đường
của các gia đình đi không phải là con đường dẫn vào ngõ cụt, nhưng là
con đường dẫn tới một tương lai đầy tình người, đầy lòng kính sợ Chúa,
và nhờ đó là con đường dẫn tới hạnh phúc chân thật và vĩnh cửu.
Lm JB. Nguyễn Hữu Thy
______________________
Chú thích:
1. xem Sách Sáng Thế 1,27-28; Hiến chế Gaudium et Spes, số 48.
2. x. Giáo Luật, điều 1055§1.
3. x. Sách Giáo Lý Giáo Hội Công Giáo, số 1655&1656,
4. x. cùng chỗ như trên, số 1603.
5. Tông thư Familiaris Consortio, số 86.
6. Sách Giáo Lý GHCG, số 1601.
7. cùng chỗ, số 1640.
8. cùng chỗ, số 1657.
2. x. Giáo Luật, điều 1055§1.
3. x. Sách Giáo Lý Giáo Hội Công Giáo, số 1655&1656,
4. x. cùng chỗ như trên, số 1603.
5. Tông thư Familiaris Consortio, số 86.
6. Sách Giáo Lý GHCG, số 1601.
7. cùng chỗ, số 1640.
8. cùng chỗ, số 1657.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét